Lúc Trình Nguyên Tịch xách làn váy xanh sẫm bị ngâm trong nước mưa lên xe, động tác rất nhẹ nhàng, chọn vị trí cách cửa xe gần nhất rồi ngồi xuống, ngón tay lạnh như băng đặt trên đầu gối, cô học nhảy múa nhiều năm, phần lưng mảnh khảnh giống Tạ Âm Lâu cũng tự nhiên mà nối thành một đường thẳng dịu dàng, tư thế ngồi rất đàng hoàng.
Cho dù là như vậy, thì loáng thoáng vẫn có thể nhìn thấy đầu vai của Trình Nguyên Tịch đang run.
Bên trong buồng xe, Hình Lệ đánh vỡ sự yên lặng kì dị, đưa khăn lông trắng sang: "Sao mới sáng sớm mà cô đã dầm mưa trong chỗ quay phim rồi?"
"Cảm ơn."
Trình Nguyên Tịch cảm ơn, vươn tay nhận lấy khăn lông bông, đầu tiên là thấm khô giọt nước trên đuôi tóc, môi trắng bệch từ từ nói: "Tôi đến tìm đạo diễn Trần Nho Đông để bàn về công việc, không ngờ gặp bão, tài xế không muốn lái vào chỗ sâu của khu vực khung cảnh, nên đã thả tôi xuống ở lối vào."
"Sao cô dễ nói chuyện vậy, đi bộ ít nhất phải mất bốn mươi mấy phút đấy." Hình Lệ bắt chuyện, lại nói: "Trần Nho Đông không cho người ta đến đón cô à?"
Giọng nói của Trình Nguyên Tịch nhỏ nhẹ và dịu dàng: "Không gây thêm phiền phức cho tổ tiết mục."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT