Bên trong phòng ngủ, Tạ Âm Lâu bọc chăn, làm thế nào thì cũng không tìm được váy trắng, bàn chân trắng như tuyết cong lên độ cong ưu nhã, đạp lên sàn nhà sạch sẽ, đi một đường tới phòng thay đồ của Phó Dung Dữ, cầm lấy áo sơ mi lụa màu xanh đậm thuộc về của anh rồi mặc vào.
Vạt áo rất dài, khó khăn che đi bàn chân trắng nõn, lộ ra cũng không tính là nhiều.
Ở trong biệt thự với dáng vẻ này thì còn ổn, lại không thể tùy ý ra cửa.
Tạ Âm Lâu đành phải xuống lầu trước, đi dọc theo cầu thang từng bước một xuống, tiếng chân rất nhẹ nhàng, trước nhìn phòng khách rộng rãi, Phó Dung Dữ ngồi trên ghế sô pha màu nâu đỏ, bên cạnh để một vài tài liệu tán loạn.
Tầm mắt của cô quét qua tây trang của người đàn ông, đặc biệt dừng lại nửa giây ở chỗ dưới dây nịt, lỗ tai dưới mái tóc dính một tầng đỏ ửng thật mỏng.
Phó Dung Dữ hiển nhiên không thay quần áo, nhìn thấy cô tỉnh dậy, tự nhiên mà rót ly nước ấm đưa tới: "Thấm giọng."
Thấm giọng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play