Lần trước lúc giúp Phó Dung Dữ hẹn cô, Vân Thanh Lê dùng hình thức SMS để chọn địa điểm ở trong Hội sở Đàn Cung mà không tự mình xuất hiện.
Lần này Tạ Âm Lâu nhận được một tấm vé vào cửa của rạp hát trước thời hạn ba ngày, cô bỏ sườn xám được may thuần thủ công tinh xảo vào rương, buổi chiều trước khi có chiều tà, bắt xe đến địa chỉ ở phía trên.
Địa chỉ là ở trong con hẻm sâu theo sát trung tâm thành phố, không bắt mắt, dây leo thường xuân bò đầy trên mặt ngoài của của lầu hí kịch, mặt ngoài còn treo một tấm bảng hiệu cũ kỹ, phía trên là gỗ đỏ được điêu khắc, chữ phía trên đã bạc màu khó phân biệt được, có một cậu nhóc trẻ tuổi mặc hắc bào đang đứng ở cửa mời chào khách.
Tạ Âm Lâu xác nhận là rạp hát này.
Cô đúng lúc đuổi kịp hí kịch đang mở màn, đưa vé rồi đi dọc theo cửa lớn mà vào, dưới sân khấu được xây dựng bằng gỗ, yên tĩnh tìm chỗ tối xó xỉnh ở khán đài rồi ngồi xuống, đặt cái rương ở bên cạnh làn váy.
Ánh đèn hơi vàng trong sảnh kịch tối theo chỉ trong phút chốc, màn sân khấu nhung đỏ chậm rãi bị người ta đẩy ra.
Lên sân khấu là một phụ nữ xinh đẹp mặc hí phục lộng lẫy, sự xinh đẹp của cô là loại dày đặc như nước chảy, một ánh mắt không kinh diễm, cũng rất phù hợp khí chất của hí khúc, ống tay áo lộ ra đầu ngón tay thon gọn, nhỏ nhắn, dịu dàng chậm chạp nắm lấy quạt xếp, dáng người duyên dáng yêu kiều đứng ở giữa đài sân khấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT