Tiệc cưới kết thúc, Khương Nại chiêu đãi khách khứa xong thì rời khỏi trang trại rượu, cũng vội vàng mệt mỏi cả một ngày rồi.
Bà ngồi ở trên ghế sô pha dưới ánh đèn sáng trắng trong chốc lát, ngay sau đó, một chiếc áo khoác âu phục màu xanh đen nhẹ nhàng đắp lên đầu vai, quay đầu nhìn thấy là Tạ Lan Thâm quay về hiện trường hôn lễ, hai ngón tay thuận theo vai mỏng rồi chậm rãi dời xuống, dừng ở bên hông bà rồi xoa xoa.
“Tài xế sắp xếp xe xong rồi, một vài chuyện còn lại giao cho quản gia, anh dẫn em về nhà nghỉ ngơi.”
Khương Nại nhẹ nhàng cười một tiếng với ông, đuôi mắt cong lên, độ cong vô cùng dịu dàng:
“Không sao, em không mệt.”
Dù sao cũng là con gái kết hôn, người làm bố mẹ mệt một chút thì cũng chuyện thường tình, cô ngửi được mùi rượu trên người Tạ Lan Thâm, nhìn thấy tối nay ông cũng uống không ít trong tiệc cưới, nâng bàn tay lên, dịu dàng cởi lỏng cà vạt của ông.
Đang muốn nói gì đó, Tạ Thầm Thời chạy từ ngoài cửa vào hỏi: “Mẹ, Bé Cá Chép đâu rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play