Ngủ đến rạng sáng bốn giờ, Tạ Âm Lâu bọc chiếc chăn trắng như tuyết rối bù, phần gáy bị thấm ướt bởi chút mồ hôi, cô tỉnh dậy vì miệng khát nước, quay đầu nhìn Vân Thanh Lê còn đang ngủ say, lại rất nhẹ nhàng xuống giường muốn đi tìm nước uống.
Phòng ngủ chính mờ tối yên tĩnh, đợi Tạ Âm Lâu đứng ở trước bệ cửa sổ yên lặng uống nước xong, bàn tay trắng nõn còn chưa buông ly thủy tinh đang cầm xuống, đuôi mắt có lông mi cong nhìn ra phía ngoài trong lúc lơ đãng, sau đó dừng lại một cái chớp mắt.
Cô nhìn ra bên ngoài biệt thự, một chiếc xe màu đen đang ngừng đó, hai bóng người đàn ông dài cao đứng ở bên cạnh, cách thủy tinh, lại bị bóng cây cản trở, ánh mắt đầu tiên của Tạ Âm Lâu vẫn nhận ra thân hình dáng vẻ của Phó Dung Dữ, thậm chí nhận thấy rất rõ ràng.
Cô hơi đến gần nửa bước, ngón tay nhỏ dài chậm rãi nắm lấy ly, yên lặng nhìn chăm chú anh cùng với Chu Tự Chi đứng ở bên người không ngừng hút thuốc.
Hai người không thấp giọng trò chuyện, nếu không bóng đêm quá yên tĩnh, dễ dàng quấy rầy đến người trong biệt thự nghỉ ngơi.
Cứ đứng như vậy, thỉnh thoảng Phó Dung Dữ cũng đốt điếu thuốc, ánh lửa vô cùng rõ ràng chiếu lên gương mặt nghiêng của anh, trông có vẻ giống như thuần túy là giết thời gian.
Nhìn nửa tiếng, cho đến khi sau lưng truyền đến giọng nói của Vân Thanh Lê: “Bọn họ dự định đứng ở đây đến khi trời sáng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play