Bịt mắt bị lấy đi, Tạ Âm Lâu từ trong mộng tỉnh dậy, mi mắt cong vút dài nhọn đột nhiên mở ra.
Rõ ràng in vào tầm mắt là khoang hạng nhất bay đi Thành phố Tứ.
Mà Tạ Thầm Thời ngồi chờ bên người cũng ngủ say giống như vậy, tiếp tục nhìn ra phía trái ở phía trước, Phó Dung Dữ và Chu Tự Chi đang thấp giọng trò chuyện công việc với nhau, trên bàn bên cạnh còn đặt máy vi tính xách tay và văn kiện.
Tối hôm qua cũng không biết hai người này trở về khách sạn lúc mấy giờ, nhưng ở trên máy bay vẫn dư thừa tinh thần, không giống là dáng vẻ đã nghỉ ngơi.
Có lẽ là nhận ra tầm mắt an tĩnh nhìn chăm chú của cô, ngón tay dài của Phó Dung Dữ đặt bút máy xuống, kêu nữ tiếp viên hàng đến rồi nói nhỏ đôi câu.
Chỉ trong chốc lát, nữ tiếp viên hàng không bưng ly sữa bò nóng cho cô, gương mặt mỉm cười.
Tạ Âm Lâu đưa bàn tay trắng nõn nhận lấy, ngủ thời gian dài trên ghế ngồi khiến cho vai cô hơi cứng ngắc, lúc miệng nhỏ uống sữa, cũng một bên giơ tay xoa bóp, lúc này Tạ Thầm Thời cũng tỉnh dậy, tháo bịt mắt, giọng nói bị mài giũa, mơ hồ không rõ: “Chị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play