Thiệu Thanh Viễn chắp tay, sắc mặt nghiêm túc lên tiếng: “La lão gia, mong rằng ngài trở về tìm cho kĩ. Thù lao nên trả cho ta, ta không hy vọng nó không cánh mà bay. Hôm nay, xin cáo từ trước.”
Dứt lời, hắn bình tĩnh quay người đi.
Đoạn Khiêm nhìn hắn một cái, lại nhìn La lão gia một cái, cũng phất tay áo bỏ đi.
Cố Vân Đông lạnh lùng nhìn La lão gia, cười nhạt một tiếng, sau đó cũng đi theo.
Trì Trì nhìn cha mẹ, lại nhìn Đoạn thúc thúc, cuối cùng ‘hừ’ một tiếng thật mạnh với La lão gia, sau đó ngoan ngoãn vùi đầu vào trong lòng ngực Cố Vân Đông.
La lão gia tức đến mức suýt thì phun ra một búng máu phun, ông ta vội vàng bước lên vài bước, muốn giải thích. Nhưng mà mấy đại phu ở cửa rối rít bước đến dò hỏi: “La lão gia, bệnh của lệnh ái thật sự đã được trị hết rồi sao? Thật sự đã tỉnh lại rồi à?”
“La lão gia, có phải Cửu Khương Hoa vẫn còn ở trong tay ngài đúng không?”
“La lão gia……”
Một đống câu hỏi nhanh chóng chặn lại bước chân đang muốn đuổi theo bọn họ của La lão gia, ông ta đành phải đứng ở cửa giải thích.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT