Đoạn Khiêm khiếp sợ nhìn hắn, thấp giọng hỏi: “Ngươi lấy ở đâu ra vậy?”
“Bên kia.” Thiệu Thanh Viễn chỉ vào cái ghế đẩu ở bên cạnh, trên đó có khăn đan và kim chỉ, chắc là có bà tử nào đó vừa ngồi trông La Hàm vừa thêu thùa may vá nên mới đặt ở đó.
Cố Vân Đông cầm đế giày, vặn nhẹ, sau đó vươn tới chỉ vào La Tương: “Lâu lắm rồi ta không vả miệng người khác, ngươi thử nói thêm hai câu xem, xem ta có động thủ không.”
Ba nữ nhân nhà họ La đều sợ ngây người: “Nơi này là La gia đó.”
“Đúng vậy, đây là địa bàn của ngươi, cho nên ngươi có thể thử xem, xem ta có dám hay không.”
Bọn họ…… Cảm giác là dám.
Thiệu phu nhân bị làm sao thế? Ở trước mặt trượng phu nhà mình mà không lo lắng hình tượng của mình tí nào à, không sợ phu quân sẽ hưu mình sao? Đúng là người đàn bà nhà quê đanh đá mà.
La lão gia dù sao cũng là người làm ăn buôn bán ở bên ngoài, ông ta vẫn hiểu rõ lý lẽ hơn ba nữ nhân nhà họ La một chút.
Ông ta biết La Hàm quấn lấy Đoạn Khiêm là không đúng, cho nên trước đó ông ta giam giữ nàng ta ở trong nhà phái người theo dõi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT