Tới chạng vạng, bên phía nội viện truyền đến tin tức La Hàm đã tỉnh lại.
La lão gia vội vàng phái hạ nhân tới tìm Thiệu Thanh Viễn, Đoạn Khiêm nghe vậy, lập tức phân phó Trịnh tiểu ca: “Ngươi đi thu dọn đồ đạc của ta trước đi, nếu La nhị cô nương đã tỉnh lại, ta đây đi nói lời từ biệt với La lão gia.”
Trịnh tiểu ca vừa nghe thiếu gia có thể rời đi, hưng phấn gật đầu không ngừng: “Dạ, thiếu gia, ngài mau đi đi, tiểu nhân lập tức thu dọn hành lý.”
Đoạn Khiêm lập tức đi theo sau mấy người Thiệu Thanh Viễn, vừa mới tới gần tiểu viện của La Hàm đã nghe thấy tiếng khóc của La phu nhân.
La lão gia đứng ngoài cửa, nhìn thấy bọn họ đến thì tiến lên vài bước, thái độ với Thiệu Thanh Viễn đã tốt hơn rất nhiều: “Thiệu đại phu, ngươi tới rồi. Mau khám cho Hàm Nhi, xem con bé còn vấn đề gì nữa không, đã khỏi hẳn rồi đúng không.”
Thiệu Thanh Viễn gật đầu, bước vào.
Đoạn Khiêm đi tụt lại phía sau một bước, cười như không cười nhìn La lão gia: “Nếu La nhị cô nương đã tỉnh, vậy chắc là La lão gia đã biết rốt cuộc ta có phải là người đẩy nàng xuống không rồi nhỉ?”
Trên mặt La lão gia hiện lên một tia mất tự nhiên, cười gượng nói: “Chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Ha.” Hay cho cái chỉ là hiểu lầm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT