Thiệu Thanh Viễn lập tức tiến lên, lấy tay hắn ra, chậm rãi nắn bóp hai cái.
Ngay sau đó nói: “Hôm nay ngươi nghỉ ngơi trước đi, ngày mai ta điều trị cơ thể cho ngươi, trên bụng ngươi có một vết bầm lớn, lát nữa ta sẽ nắn cho ngươi.”
Thái Việt cắn răng, giơ tay lau mồ hôi trên trán, giọng nói nhỏ đến gần như không thể nghe thấy: “Cảm, cảm ơn.”
Tính tình của hắn thật sự trở nên khác lúc trước quá nhiều, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn liếc nhìn nhau, biết không thể nóng vội.
Cũng may Đồng Thủy Đào rất nhanh đã bưng đồ ăn tiến vào, Cố Vân Đông đoán rằng Thái Việt mấy ngày nay ăn ít, cũng không dám để hắn ăn quá nhiều dầu mỡ, cho nên đồ ăn bưng tới là cháo trắng và rau xào, trước tiên làm hắn ấm bụng.
Khoang thuyền không ngồi được nhiều người như vậy, Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đi ra ngoài, để lại Biển Nguyên Trí và Thái Việt chậm rãi ăn ở bên trong.
Biển Nguyên Trí mấy lần muốn nói chuyện với hắn, Thái Việt đều hơi cúi đầu, vừa nghe được tiếng nói chuyện đã không nhịn được co rúm lại.
Biển Nguyên Trí chỉ có thể thầm thở dài, yên lặng ăn.
Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát, thuyền của bọn họ cuối cùng cũng bắt đầu di chuyển.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT