Cố Vân Đông cầm không ít đồ đạc, Đồng Thủy Đào phía sau cũng xách theo bao lớn bao nhỏ lên thuyền.
Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử nghe được âm thanh, vội cất giấy bút, quay đầu chạy tới, giúp Cố Vân Đông xách đồ: “Sư nương, người đã trở lại.”
Cố Vân Đông hoảng sợ: “Các ngươi? Sao các ngươi lại ở đây?”
Hai người cười gượng một tiếng: “Chúng con muốn đi cùng mọi người đến Tây Nam.” Dứt lời, hai người vội vàng xách đồ chạy vào trong khoang thuyền.
Ánh mắt hồ nghi của Cố Vân Đông rơi trên người Thiệu Thanh Viễn, chỉ bóng dáng bọn hắn, nhỏ giọng hỏi: “Sao lại thế này?”
Thiệu Thanh Viễn ôm vai cô đi vào bên trong, vừa dặn dò người chèo thuyền chuẩn bị thức ăn, lát nữa ăn xong sẽ lên đường, vừa nói rõ ràng ý đồ của hai người bọn hắn.
Cố Vân Đông nghe xong, không nhịn được bật cười, nhướng mày hỏi hắn: “Chàng thật sự định mặc kệ sao? Để bọn chúng dùng một trăm lượng bạc kia đi về phía Tây Nam?”
“Một trăm lượng bạc không ít, chỉ cần không tiêu phí lung tung, đến nơi vẫn dư dả.” Người bình thường có thể cả đời cũng sờ không tới một trăm lượng bạc, Thiệu Thanh Viễn cảm thấy hoàn toàn đủ dùng.
Cố Vân Đông lắc đầu, không nói gì thêm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play