Trịnh Tuyền Thủy không thu phí cao, bến tàu ngư long hỗn tạp, người xem cũng nhiều, dần dần, ngược lại thật sự khiến hắn kiếm được một ít tiền.
Cố Vân Đông nhìn xem không khỏi kinh ngạc: “Không thể tưởng tượng được tiểu tử này còn rất thông minh, hiện tại ta tò mò Cao Tử đang đi đâu.”
Thiệu Thanh Viễn chỉ nhìn Trịnh Tuyền Thủy một lát, vừa lòng thu hồi tầm mắt: “Đi thôi.”
Hắn dẫn vợ con đi dạo xung quanh, sắp đến giờ lại lại lên thuyền.
Cao Tử đến một khắc cuối cùng mới xuất hiện ở bến tàu, thời tiết còn lạnh, hắn lại toát mồ hôi hột, trên vai cõng một tay nải lớn.
Cố Vân Đông tò mò: “Ngươi đã mua những gì vậy?”
Cao Tử lau mồ hôi, ngượng ngùng cười gượng một tiếng. Ngay sau đó thật cẩn thận nhìn về phía Thiệu Thanh Viễn.
Hắn bị phản ứng này của thằng nhóc làm cho bật cười: “Như thế nào? Nhìn bộ dáng này của ngươi, là làm ra chuyện gì khiến ta tức giận sao?”
Cao Tử rụt cổ lại, vội vàng lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Cũng, cũng không tính là vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play