Thông tin truyện

TÔI YÊU EM BẢO BỐI NHỎ

TÔI YÊU EM BẢO BỐI NHỎ
Đang ra3 tháng
71243
12345
Đánh giá: 5/5 từ 1 nhận xét

 CHƯƠNG 1

- Chủ tịch Chu, Giải F1 kỳ này dòng xe mới ra mắt của mình cũng tham gia, anh có muốn tham dự không?.

Thư ký Trịnh Nhân ân cần hỏi Chu Giang

- Được, anh cứ sắp xếp cho tôi

Thấm thoát đã đến ngày khai mạc giải đua xe F1. Ngồi vị trí hàng ghế Vip, anh nhìn theo con xe số 1 - Pagani Huayra R mới ra của công ty mình một cách chăm chú, tay lái xe không phải dạng vừa, chiếc xe uốn lượn theo từng vòng cua làm người xem choáng ngợp.

- Yeah, Yeah… từng tiếng tung hô vang lên, xe số 1 đã về đích 1 cách ngoạn mục.

Tay đua bước ra khỏi xe, gỡ chiếc nón bảo hộ ra và vẫy tay chào mọi người. Một cô gái với vẻ đẹp kiêu sa: mái tóc búi cao, mắt to tròn với hàng mi cong vút, chiếu mũi cao thanh thoát, môi son chúm chím, gương mặt không góc chết cùng dáng người cao 1m72, từng vòng chuẩn của thân hình cô cuốn hút mọi ánh mắt những người có mặt.

Anh cũng không ngoại lệ, không ngờ người lái con xe đó lại là một mỹ nữ, với đường đua khốc liệt, nguy hiểm như vậy mà 1 nữ nhi lại tham gia làm anh tò mò. Cô bé này quá cá tính.

- Đã đến giờ trao giải, trân trọng kính mời ông Chu Giang – chủ tịch tập đoàn HT, nhà tài trợ chính của giải đua lên trao giải. Người dẫn chương trình hô vang

Anh đứng lên, chậm rãi di chuyển lên bục trao giải, lần này mọi ánh mắt đổ dồn vào vị chủ tịch tài trợ cho giải đua, người gì mà vừa có tiền lại còn đẹp trai, khí soái ngất trời.

Trao xong giải nhì và giải ba anh bước đến chỗ cô, thân hình săn chắc cùng chiều cao 1m85 của anh đã che khuất cô, anh nhìn cô thật lâu, môi khẽ cười rồi mới trao huy chương giải nhất cho cô và nói: chúc mừng cô nhé – Tô Mai!. Mùi hương nam tính của người đàn ông cùng giọng nói trầm ấm làm cho khuôn mặt cô hơi ửng đỏ, cô đáp lại: cảm ơn!

Tô Mai năm nay 19 tuổi đang học năm 1 trường đại học tại thành phố S chuyên ngành mỹ thuật- thiết kế thời trang, gia đình cô là một trong tứ đại gia tộc ở thành phố Y. Tuy là con nhà giàu nhưng cô không có lối sống sang chảnh như những rick-kid khác, cô quyết tâm phải lập được sự nghiệp cho riêng mình mà không cần phải dựa dẫm vào ba và anh trai của mình nên cô xin ba mình cho mình được lựa chọn sở thích cũng như được tự lập trong thời gian học đại học để được thử sức của mình.

Trước yêu cầu của con gái ông Tô chỉ biết thở dài nhưng cũng không thể từ chối, ông dịu dàng nói với con gái cưng của mình: “ chỉ cần khi nào con cảm thấy mệt mỏi thì con cứ về nhà bất cứ khi nào, con không cần phải vì sỉ diện mà cố chịu đựng nha con gái của ta”.

Nói là để cho cô tự lập nhưng ba và anh trai hàng tháng vẫn gửi tiền vào tài khoản cho cô để phòng khi cô có việc cần thì dùng đến. Tuy nhiên, cô không dùng đến số tiền đó mà cô đã làm rất nhiều nghề để có thể tự lo học phí cho mình, ở trường học cũng không ai biết gia thế của cô, chỉ biết cô không có mẹ và sống cùng ba và anh trai của mình.

Sau buổi đua xe được giải nhất, cô nhận được một khoản thù lao khá lớn, cô trích 1 khoản để mua quà cho các em nhỏ ở cô nhi viện gần trường học của mình.

Thấy cô tay xách lỉnh kỉnh túi lớn, túi bé.. các em ở cô nhi viện chạy ra mừng rỡ:
- Chị Mai ơi, tụi em nhớ chị quá

- Chị bận học và đi làm thêm nên không qua thăm các em được, hôm nay chị tranh thủ nè.

Noãn Noãn thì ríu rít:

- Chị ơi, hôm nay chỗ của mình có một cụ già xinh đẹp cùng với chú đẹp trai đến tặng quà nhiều lắm và họ ở trong phòng cô Huệ ạ

Khi nghe được Noãn Noãn nói như vậy cô rất vui vì ít ra bọn trẻ ở đây có thêm nguồn tài trợ để cải thiện thêm cho các bữa ăn của mình. Tô Mai và các bạn nhỏ tíu tít không ngừng.

Một ánh mắt phía xa đang nhìn vào cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn, miệng đang mỉm cười và không ngừng làm trò với các em nhỏ. Với anh, phụ nữ vây quanh đều vô vị nhưng không hiểu sao thấy cô trong lòng anh lại có 1 chút xao xuyến.

- Chị ơi, chú kia đang nhìn chị kìa!.

Noãn Noãn khẽ nói làm cô phải chú ý, vừa nhìn thấy anh cô liền nhớ ra vị chủ tịch trao giải cho mình vào sáng nay. Cô lịch sự gật đầu rồi tiếp tục với mấy bé

Nhìn cô một lúc, anh cũng bước ra xe nơi tài xế đang ngồi chờ.

Cô Huệ vừa đưa người phụ nữ từ trong phòng đi ra, thấy Tô Mai gật đầu chào mình, cô Huệ rất vui và giới thiệu ngay cho bà Chu:

- Mai ơi, con lại đây. Giới thiệu với bà đây là bé Mai, năm nay 19 tuổi, đang là sinh viên nhưng Mai rất giỏi, vừa đi học vừa đi làm, Mai cũng đang tìm việc làm bán thời gian mà tôi thấy cũng phù hợp với yêu cầu mà bà đã kể tôi nghe, bà xem con bé có được không?

- Chuyện gì vậy cô Huệ

- À, bà Chu muốn tìm người làm bán thời gian chủ yếu cùng bà tổ chức các sự kiện từ thiện cho tập đoàn, thời gian linh hoạt, cô thấy con phù hợp cho công việc này nên giới thiệu bà cho con đó

Mai nghe cô Huệ nói như vậy thì thầm mừng trong lòng, ít ra công việc của cô sẽ ổn định hơn và cô sẽ có thời gian tốt hơn cho các tác phẩm thiết kế của mình.

- Con chào bà, không biết có thể làm tốt công việc như bà mong đợi không nhưng nếu được bà nhận làm con sẽ cố gắng hết sức.

Nhìn Mai, bà Chu nhận thấy đây là một cô gái xinh xắn nhưng rất nhanh nhẹn lại được cô Huệ giới thiệu thì đây chắc chắn là một cô gái tốt sẽ phù hợp với yêu cầu công việc của bà.

- Được, nhưng hiện giờ con ở đâu vì ta muốn người làm cho ta sẽ ở gần ta để lúc cần sẽ không phải mất quá nhiều thời gian di chuyển. Nếu được, ta sẽ cấp nơi ở cho con tại nhà của ta để tiện phục vụ tốt cho công việc.

- Dạ được ạ, khi nào thì con có thể nhận việc. Cô mừng thầm vì vừa có công việc mà không phải tốn 1 khoản tiền thuê nhà hàng tháng.

- Con cho ta địa chỉ, trong sáng mai ta sẽ cho người đến đón con

Mai ghi địa chỉ và gửi cho bà Chu, bà Chu sau đó không nói gì thêm mà đi thẳng ra lên xe đi về.

Trên xe, nhìn bà cứ cười cười mỉm, anh hỏi: Sao hôm nay bà nội vui vậy, có chuyện gì vui à?

- Ưhm, ta tìm được người có thể giúp ta thực hiện các sự kiện từ thiện rồi, mà con bé xinh quá.

- Ai thế nội?

- À, con bé lúc nãy ở cô nhi viện đó, nó mới 19 tuổi, vừa đi học, vừa đi làm nhưng quan trọng là thần thái con bé không phải dạng vừa, ta tin là làm tốt công việc ta đưa ra. Ta cũng nói con bé dọn đến ở nhà ta cho tiện làm việc. À, mà người ta đến làm việc con không được làm khó người ta nghe chưa.

Nghe bà nội nói mà anh rất bất ngờ, anh và bà nội đến thăm cô nhi viện nhưng lại vô tình tìm được người có thể làm bà nội ưng ý để giao công việc mà bà yêu thích.

- Bà yên tâm, ai chứ người của bà con không dám bắt nạt đâu. Vừa nói anh vừa nhếch miệng nhẹ nhưng không ai thấy.

Sáng sớm, một chiếc siêu xe đứng dưới khu nhà cô thuê làm cả xóm 1 phen náo loạn

- Trời, chiếc xe này không phải ai cũng có thể mua nổi đâu nha

- Chà, chà, đại gia nào mới sáng sớm đã đến đây thế
…..

Sau 1 hồi tài xế giúp cô sắp xếp đồ lên xe xong, chiếc xe bắt đầu lăn bánh rời khỏi nơi cô ở gần 1 năm nay. Nhìn hai bên đường đến nhà bà Chu, những ngôi biệt thự sang trọng nằm trong từng khuôn viên cây xanh riêng mà cô lại thoáng nhớ nhà của mình.

Rất nhanh sau đó, xe đưa cô đến 1 ngôi biệt thự nguy nga, so với nhà cô thì nơi đây không thua kém gì.

Hai hàng cây ở hai bên xanh mướt, những luống hoa trong khu vườn được cắt tỉa gọn gàng đang đươm hoa và toả hương thơm ngát. Bên trong ngôi biệt thự được trang trí theo phong cách cổ điển sang trọng.

Bước đến phòng khách, thấy bà Chu đang ngồi đọc sách, Tô Mai lễ phép chào bà:

- Con chào bà !

- Uhm con, ta đã nói quản gia Lưu sắp xếp cho con căn phòng trên lầu 2 đối diện phòng của ta. Con mang đồ lên đấy sắp xếp nhận phòng mình đi nhé

- Dạ bà.

- Con cứ làm quen môi trường ở đây, 1 tuần sau sẽ bắt đầu công việc, ta vẫn trả lương đầy đủ tính từ ngày hôm nay nên con không cần lo lắng 1 tuần này không có lương nhé. Ngoài ra, khi làm việc cho ta, con cứ thoải mái xem như đây là nhà mình, công việc chính của con chỉ là cùng ta tổ chức các sự kiện từ thiện mà thôi. Ta chỉ ở với cháu trai của ta, nó đã 32 tuổi cũng chưa có vợ con nên tính tình hơi khó chịu 1 chút nhưng con yên tâm, không ai dám bắt nạt con khi có ta ở đây đâu.

- Dạ con cảm ơn bà.

Tô Mai cảm kích bà vô cùng, cô nghĩ mình đã rất may mắn khi được nhận làm việc ở đây, chưa biết công việc sắp tới sẽ ra sao nhưng môi trường làm việc và cách cư xử của bà Chu là quá tốt với cô.

Căn phòng của cô rất rộng, đứng từ ban công nhìn xuống là khu vườn với rất nhiều loại hoa, bên trái là hồ bơi rất đẹp.

- Chào em !

Cô đang thả hồn theo những chú bướm đang lượn lờ trong khu vườn phía dưới thì chợt nghe giọng trầm ấm vang lên, cô nhìn qua thì thấy anh với quần thể thao tối màu cùng áo thun trắng ôm sát phô trọn body 6 múi của mình. Anh đang cấm điếu thuốc trên tay, miệng mỉm cười. Cô cũng ko ngạc nhiên lắm vì biết anh là cháu của bà Chu, nhưng sao anh ta lại ở đó, không lẽ phòng anh ta ở kế phòng cô?

Vui lòng không sao chép khi chưa có sự đồng ý của người viết. Cảm ơn !

Các số gần nhất

Danh sách chương