Phòng chứa đồ của Phó Diên rất rộng, giường, tủ và ghế sofa của Ôn Nam Tịch đều để vừa. Giường và ghế sofa của cô có thể gấp lại, nên còn đủ chỗ cho bàn ăn cao và một số đồ đạc nhỏ. Máy pha cà phê và các vật dụng khác thì được đặt trên tủ trong phòng khách, Ôn Nam Tịch thu dọn xong phòng chứa đồ.
Phó Diên điều khiển robot quét nhà quét tước cả căn nhà, robot của Ôn Nam Tịch cũng ở trong phòng khách xoay vòng vòng, thỉnh thoảng lại đụng phải robot của Phó Diên, trông khá thú vị.
Quả thực không gian ở đây tốt hơn chỗ cô rất nhiều.
Bữa ăn đầu tiên sau khi chuyển đến đây là do Phó Diên nấu, anh đặt nguyên liệu ship từ siêu thị về để làm món súp gà cho Ôn Nam Tịch, súp gà ăn rất ngon, nhưng các món khác cũng ngon không kém, Ôn Nam Tịch vừa gắp đồ ăn vừa tấm tắc khen: “Ăn ngon lắm.”
Phó Diên nhấp một ngụm canh, vì đang nấu cơm nên anh xắn tay áo lên, cổ áo hơi hé mở, anh dựa lưng vào ghế và nói: “Lại khách sáo với anh rồi.”
Ôn Nam Tịch lau khóe môi, nhìn anh nói: “Đôi khi nấu ăn cũng yêu cầu thiên phú mà.”
Phó Diên tặc lưỡi, anh dùng đũa gắp một miếng xương sườn đưa vào miệng, hương vị quả thực không bằng món mà Ôn Nam Tịch và mẹ cô làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play