“Ôn Nam Tịch.” Phó Diên gập quyển đăng ký kết hôn vào , gọi lớn.
Ôn Nam Tịch cũng đóng quyển đăng ký kết hôn vào, ngước mắt nhìn anh, Phó Diên cầm hai quyển chứng nhận trong tay, anh cụp mắt nhìn cô, trong tâm trí hiện lên rất nhiều cảnh tượng vào năm cuối cấp ba.
Dù là bóng dáng của cô lúc ở trong cửa hàng tiện lợi, trước cửa hàng tiện lợi, trong tiệm net, ở trạm xe buýt, ở trong căn cứ bí mật, hay là cả hình dáng của cô đang cầm chiếc bánh đứng trên đỉnh núi.
Trong khoảng thời gian đó, cô hoàn toàn chiếm lĩnh cuộc sống của anh, mong đợi duy nhất của anh lúc đó là được ở bên cô một cách công khai sau khi vào đại học. Nhưng say khi đỗ đại học, những thứ anh nhận lại chỉ toàn là thất vọng, anh không dám có ý nghĩ nào khác về cuộc hội ngộ sau này của hai người và cứ để mặc số phận xuôi theo dòng chảy. Để đến bây giờ, anh cười nói: “Về sau, anh dám nghĩ rồi.”
Ôn Nam Tịch nhẹ giọng hỏi: “Anh nghĩ gì cơ?”
Giọng điệu anh toát lên vẻ lười biếng, anh thản nhiên nắm tay cô bước ra ngoài, đi ngang qua đôi vợ chồng sắp lấy giấy ly hôn, nói: “Nghĩ về tương lai của chúng ta.”
Ôn Nam Tịch nghe vậy, lông mày cô khẽ cong lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT