Hai người ôm nhau ở ngoài cửa một lúc rồi Phó Diên mới ôm cô đi vào nhà, đóng cửa lại, anh dựa vào cửa, Ôn Nam Tịch tựa vào trong ngực anh, qua ánh mắt là biết anh có vẻ đang say rượu. Đầu ngón tay Ôn Nam Tịch vuốt ve đỉnh lông mày của anh, nhẹ nhàng hỏi: “Anh đã uống bao nhiêu vậy?”
Phó Diên cụp mắt xuống, nhìn cô rồi nói: “Nhiều loại lắm, có cả rượu trắng và rượu whisky.”
Ôn Nam Tịch nhướng mày: “Chẳng trách anh lại say như vậy.”
“Anh hơi choáng đầu.” Phó Diên ngẩng đầu lên, chịu đựng cơn choáng váng kia, yết hầu của anh chuyển động lên xuống, Ôn Nam Tịch trông thấy anh như vậy thì hỏi: “Trong nhà anh có nguyên liệu gì không? Để em nấu canh giải rượu cho anh nhé? Hay anh có thuốc giải rượu gì không?”
Phó Diên ôm eo cô, lắc đầu nói: “Không có cái nào cả.”
Ôn Nam Tịch nghe xong muốn thoát khỏi vòng tay của anh: “Để em đi mua cho anh.”
Phó Diên không nhúc nhích, anh cụp mắt nhìn cô, uể oải thấp giọng nói: “Tuy rằng anh choáng váng, nhưng anh vẫn chưa say, để anh ôm em, đừng cử động. “
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT