Nhìn chiếc xe màu đen của Phó Diên phóng đi, Ôn Nam Tịch kéo vali đi về phía Tiệm ăn vặt Ôn Du, cửa hàng đã được trang hoàng lại có diện mạo hoàn toàn mới, trở thành một cửa hàng rất nổi bật trong con ngõ Hành Lang này. Lúc này trong cửa hàng có không ít người, họ đều đang ăn khuya, Ôn Nam Tịch mở cửa bước vào, cửa hàng cũng đã được tân trang lại mang một màu bơ kem.
Tiểu Lê đang nói chuyện với khách, cô bé đang ném qua ném lại miếng giẻ lau trong tay. Ôn Nam Tịch vừa bước vào, miếng giẻ lau của Tiểu Lê dừng lại, giây tiếp theo, mắt cô bé sáng rực lên, cô quay người lại hét lên: “Dì Ôn, chị Nam Tịch về rồi ạ.”
Ôn Nam Tịch bị cô bé làm cho giật mình, kéo vali bước vào và nói: “Tiểu Lê, em cao lên rồi à?”
Đã một năm không gặp, cô bé dường như đã trưởng thành, mặc bộ đồ bánh mỳ ngắn, tóc cũng dài ra, Tiểu Lê bước tới so sánh chiều cao của mình với Ôn Nam Tịch rồi nói: “Đúng là em đã cao hơn một chút, nhưng so với Nam Tịch thì vẫn kém một chút nữa.”
“Em vẫn đang ở độ tuổi dậy thì, còn chị thì không thể nữa rồi.” Ôn Nam Tịch cười nhẹ xoa tóc cô bé, Ôn Du bê ra một mâm thức ăn đặt lên bàn ở hàng đầu tiên, bà nhìn Ôn Nam Tịch với ánh mắt dịu dàng: “Con ăn gì đó trước đi.”
Ôn Nam Tịch nhìn Ôn Du: “Mẹ.”
Năm nay khí sắc của Ôn Du trông đã khá hơn nhiều, khuôn mặt dịu dàng khiến bà như trẻ lại theo năm tháng, Tiểu Lê giúp Ôn Nam Tịch xách vali vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT