Phó Diên lấy đầu ngón tay lau nước mắt ở khóe mắt cô, mấy năm nay hiếm khi Ôn Nam Tịch khóc, kể cả trận cãi nhau vào năm cuối trung học giữa cô và Ôn Hữu Đào, nhưng ngoại trừ việc nắm chặt tay, hốc mắt đỏ hoe, môi bị cắn chặt, cô thậm chí còn không rơi một giọt nước mắt nào.
Phó Diên vừa lau nước mắt cho cô vừa nói: “Anh không nói chuyện này để khiến em khóc đâu.”
Khóe mắt Ôn Nam Tịch ngập nước.
Phó Diên nhìn vào mắt cô nói: “Anh nói vậy để khiến em cảm thấy an toàn.”
Ôn Nam Tịch mím môi, giọng nói hơi nghẹn ngào: “Em còn tưởng rằng anh rất hận em.”
Lần đầu tiên gặp lại, trong quán bar, trong mắt anh hiện rõ sự tức giận, đầu ngón tay bóp chặt cánh tay của cô, chỉ cần một chút lực cũng có thể bóp chết cô.
Phó Diên nhướng mày, lau nước mắt, thản nhiên nói: “Anh quả thực rất hận em, sao em lại nói ra câu đó ngay trước mặt anh?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play