Editor: Vanna
“Cậu đoán xem Nhan Khả có tức chết không?” Nguyên Thư ngẫm nghĩ, vui vẻ tu trà sữa, cô bỗng cảm thấy trà sữa này còn ngọt hơn đồ bản thân tự mua. Cơm của Ôn Nam Tịch còn non nửa miếng, cô vét hết một miếng ăn hết. Cô lau khóe môi, thu dọn hộp cơm lại rồi nói: “Đi thôi, về trường nào.”
Nguyên Thư cười một cách gian tà, cô nàng đứng dậy, cầm túi lên, cùng Ôn Nam Tịch đi tới cửa, Ôn Nam Tịch bưng ly trà sữa đá, đầu ngón tay thon dài trắng nõn đã phiếm hồng, cô đẩy cửa kính ra, đi ra ngoài cùng với Nguyên Thư .
Hôm nay cô buộc tóc đuôi ngựa thấp, có vài lọn tóc quấn quanh cổ trông hơi lộn xộn nhưng không làm mất đi sự mặt xinh đẹp trên khuôn mặt của cô.
Cánh cửa kính xoay nhẹ rồi đóng lại.
Nhan Khả và đám bạn của cô ta đang đùa giỡn ầm ĩ, đôi lúc còn hùa theo Đàm Vũ Trình và đám nam sinh khác nói chuyện, thỉnh thoảng lại cười vang, cực kỳ náo nhiệt, bất luận là các nữ sinh xinh đẹp làm hành động như nghiêng đầu mỉm cười, hay tựa cằm, họ đều mang một cảm giác về vẻ đẹp của mùa thu, khi cửa kính mở ra, nụ cười của Nhan Khả nhạt dần.
Cô ta ngước mắt lên nhìn hai bóng người rời đi, rồi lại thu hồi tầm mắt, trên môi lại nở nụ cười. Cô ta vô thức nhìn về phía Phó Diên, Phó Diên đang đặt chân gầm bàn, cúi đầu bấm điện thoại, trà sữa đặt trên bàn đã tan đá chảy thành một vũng nước xung quanh ly, nhìn thấy cậu như vậy mới khiến cô ta cảm thấy thoải mái hơn một chút.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play