Toàn Vũ Trụ Đều Đang Nạp Tiền Nuôi Dưỡng Tôi

Chương 3


3 tháng

trướctiếp

Tang Manh Manh hoàn toàn không biết ở mặt sau bảng điều khiển màu trắng của hệ thống sinh tồn, còn bổ sung thêm dòng ghi chép về công năng thần kỳ ‘Được yêu thích’ như vậy. Cô cũng không hề biết rằng, bởi vì sự xuất hiện của cô, trong một phòng thu phát sóng hoang vu hẻo lánh trên hành tinh Bạch Long, có vài thực thiết thú đáng yêu đang bận rộn bôn ba khắp nơi vì cô.

“Tiểu Đóa, thế nào rồi, khi nào Hùng Nguyệt mới tới?” Ông Hùng hiếm khi có chút nóng nảy. 

Tối hôm qua sau khi chương trình kết thúc, bọn họ rất nhanh hồi thần lại từ cơn kích động và hưng phấn, ngay lập tức bắt tay vào nghiên cứu hình ảnh và tín hiệu, và đem tin tức về ‘phát hiện đứa trẻ loài người thuần chủng’ thông báo tới đài truyền hình của hành tinh Bạch Long và tộc thực thiết thú, hy vọng họ có thể đầu tư thêm vốn và trợ giúp về phương tiện kỹ thuật. 

Nhưng con thú phụ trách đài truyền hình hành tinh Bạch Long có lẽ là không tin rằng bọn họ đã phát hiện ra đứa trẻ loài người thuần chủng, nên muốn bọn họ phải giao ra chứng cứ. Nhưng bọn họ đến cả tiền mãnh thú để phân tích dữ liệu cũng không có, biến đâu ra chứng cứ được, vì vậy việc hợp tác với đài truyền hình hành tinh Bạch Long cũng không trao đổi thành công. May mắn là trong tộc vẫn tin tưởng bọn họ, liền phái một tộc nhân có uy vọng nhất trong thế hệ trẻ của tộc đến hành tinh Bạch Long giúp đỡ họ. 

“Ông ơi, anh Hùng Nguyệt ở gần đây, có lẽ sắp đến rồi.” Hùng Tiểu Đóa cũng không ngừng nhìn xuống đồng hồ quang não thông minh trên cổ tay, đợi Hùng Nguyệt đến. 

Kinh phí của họ hiện tại không đủ, rất nhiều việc đều không thể thực hiện được, mà tạm thời chỉ có thể dùng các thiết bị cũ kỹ của họ để phân tích dấu hiệu về vị trí của Tang Manh Manh, chỉ có thể một bên phân tích một bên bị động chờ đợi. 

May mắn là Hùng Nguyệt cũng đến khá nhanh, Hùng Tiểu Đóa mới vừa nói xong không lâu, cửa phòng thu đã vang lên tiếng gõ “cộc cộc”. Người máy Tiểu Hoa duỗi cánh tay máy móc của mình ra, trực tiếp kéo mở cửa phòng. 

Đứng ngoài cửa là một con gấu trúc thân hình tròn vo so với với Tiểu Đóa còn to tròn hơn gấp hai lần. Lông anh ấy khá dài, hai quầng thâm mắt còn to tròn hơn, đứng thẳng thân người và lịch thiệp ở cửa, mặc âu phục đi giày da, đeo cà vạt, đội mũ beret, dưới cánh tay kẹp một cái cặp đựng giấy tờ bằng kim loại, trên sống mũi đỡ một cặp kính gọng vàng. 

Hùng Nguyệt nhìn thấy ông Hùng lịch sự gọi một tiếng “Ông ạ”, nhìn thấy Hùng Tiểu Đóa chỉ là gật nhẹ cái đầu lớn, nhìn hết sức có khí thế. 

Chẳng qua là anh ấy vừa bước vào cửa, phòng thu không tính là lớn của họ lập tức trở nên trật trội. Hùng Nguyệt cũng không thèm để ý, mà đẩy đẩy mắt kính, thanh âm trầm ổn không vòng vo nói: “Tiểu Hoa, đã phân tích tọa độ xuất hiện đứa trẻ loài người chưa?”

Người máy Tiểu Hoa liền trả lời: “Vẫn chưa, tín hiệu hình ảnh quá yếu, ảnh làm mẫu dò ban đầu không đủ, tiền mãnh thú cũng không đủ.”

Hùng Nguyệt khẽ nhíu mày, “Đã phân tích ra sự chênh lệch thời gian chưa? Bức ảnh có phải là chụp thời gian thực không, trong quá trình gửi tín hiệu có nhận được sự cản trở của vật chất đặc thù gì không?”

Vũ trụ phi nhân loại rộng lớn thần bí, chủ yếu phân ra 3 phần lớn, là tinh không hải, liên bang vũ trụ bao gồm hơn 100 quốc gia, và vùng đất không xác định. 

Ở tinh không hải và vùng đất không xác định có một số nơi tồn tại vật chất đặc thù, có thể ảnh hưởng đến tốc độ truyền tín hiệu. Nếu như Tể Tể ở những địa phương này, như vậy hình ảnh mà họ thấy được có thể là do máy quay phim đang lang thang chụp được từ mấy ngày trước, mấy tháng trước hay thậm chí là mấy năm trước. Nếu như, hình ảnh hôm qua họ nhận được là do máy quay phim lang thang chụp được từ vài năm trước, thì đứa trẻ loài người yếu ớt trong bức ảnh rất có thể đã tiêu đời rồi. 

Nghe những lời Hùng Nguyệt nói, Hùng Tiểu Đóa trong lòng rét lạnh. Cả ngày hôm nay anh ấy luôn trong trạng thái cực kỳ phấn khích, căn bản không suy xét đến khả năng này. 

May mắn là Tiểu Hoa vẫn rất đáng tin cậy, nghe vậy màn hình điện tử lóe lên, nhanh chóng điều động vận hành số liệu trong cơ thể, một lát sau cho ra một kết quả không tính là quá tệ: “Căn cứ vào hình ảnh mẫu hiện tại, không tồn tại bất kỳ một chất liệu đặc thù gây ảnh hưởng tín hiệu nào, đánh giá khả năng xuất hiện trên 10 ngày là 1/10.000.”

Hùng Nguyệt nghe vậy gật đầu một cái, hiển nhiên kết quả như vậy không coi là quá tệ. Anh ấy đi tới góc phòng thu, nhẹ nhàng ấn bàn tay lớn lên chiếc máy thu tín hiệu cũ. Bộ thu tín hiệu có dấu hiệu hư hỏng hiện vẫn đang chạy như cũ, nhìn giống như một chiếc đàn piano, nhưng lớn hơn chiếc đàn piano nhỏ bé thông thường rất nhiều, toàn thân là kết cấu bằng kim loại màu đen, bên trong là bánh răng cũ kỹ, phát ra âm thanh khó chịu do ma sát. 

“Trong tộc trích ra 30 vạn cho tôi, tôi đã tiêu 20 vạn. Còn lại 10 vạn, Tiểu Đóa, tôi chuyển cho cậu, trước tiên sửa bộ phận thu tín hiệu này đi.” Hùng Nguyệt nhập ID vào đồng hồ quang não thông minh trên tay, chuyển 10 vạn tiền mãnh thú cho Tiểu Đóa. 

“Tiểu Nguyệt, cháu làm cái gì mà tiêu hết 20 vạn tiền mãnh thú rồi?” Nghe được Hùng Nguyệt tiêu hết 20 vạn tiền trong tộc trích ra, ông Hùng ngược lại cũng không tức giận chỉ là có chút tò mò. 

Hùng Nguyệt xác định là không tiêu tiền linh tinh, anh ấy nở một nụ cười hiếm hoi, nói: “Ông ơi, cháu mua một cái quảng cáo tin tức trên toàn mạng vũ trụ.”

“ĐM!” Hùng Tiểu Đóa hít một ngụm khí lạnh, trên mặt tràn đầy khiếp sợ: “Anh Nguyệt anh nói là toàn mạng vũ trụ, anh có thể mua được quảng cáo trên toàn mạng vũ trụ?”

Hùng Tiểu Đóa thật sự không dám tin vào tai mình. 

Toàn mạng vũ trụ!

Thật sự không giống mạng xã hội thông thường trên tinh cầu mà họ thường hay lướt mạng giao lưu. Toàn mạng vũ trụ, mạng lưới internet bao phủ toàn bộ liên bang vũ trụ và phần lớn khu vực đất không xác định. Chỉ cần kết nối với toàn mạng vũ trụ là có thể hòa ý thức vào trong đó, hoàn toàn mô phỏng dáng vẻ thực tế của bản thân, còn có thể cùng với phi nhân loại đến từ hành tinh khác ‘mặt đối mặt’ giao lưu với nhau, cực kỳ tiết kiệm chi phí đi lại đến hành tinh khác để du lịch và gặp mặt. 

Mặc dù toàn mạng vũ trụ có rất nhiều hạn chế, như chi phí vào mạng cao, các quốc gia ngăn cấm lẫn nhau truy cập vào mạng của quốc gia mình, 1 giờ truy cập cần có 200 tiền mãnh thú …. Nhưng trong toàn bộ liên bang, vẫn có rất nhiều phi nhân loại chìm đắm toàn mạng vũ trụ. Không có biện pháp a, sức mê hoặc của toàn mạng vũ trụ thực tế vô cùng lớn, ai mà không muốn không cần phải bước chân ra khỏi nhà mà vẫn có thể đi du lịch đây?

Mặc dù bởi vì nguyên nhân về chi phí, mọi người chỉ có thể tiến vào hành tinh trong tưởng tượng, nhưng dù sao cũng thật sự gặp được phi nhân loại, ngay cả vị giác xúc giác đều hết sức chân thật. 

Bởi vì những thứ này thật sự không cách nào từ chối sự hấp dẫn này, ngay cả hành tinh thực thiết của bọn họ - là một hành tinh trong quốc gia mãnh thú của vũ trụ có GDP hàng vạn năm nay luôn đứng thứ nhất từ dưới lên, mỗi ngày lượng thú sử dụng toàn mạng vũ trụ đều có hơn 2000 vạn. Phải biết rằng, dân số toàn bộ hành tinh Thực Thiết cũng chỉ có khoảng 5000 vạn, dân số toàn bộ hành tinh Bạch Long ít đến đáng thương chỉ có hơn 100 vạn. 

Lượng thú lớn như vậy, phí quảng cáo trên toàn mạng vũ trụ cũng không cần nghĩ cũng biết. Đầu Hùng Tiểu Đóa đều sắp muốn nổ tung rồi, thật sự không dám tin tưởng anh Nguyệt có thể chi ra 20 vạn để mua quảng cáo. 

Ông Hùng hiển nhiên cũng sợ ngây người, thanh âm run rẩy, “Tiểu Nguyệt, cháu nói thật sao?”

“Vâng.” Hùng Nguyệt cũng có chút cảm khái, “Là gần đây cháu may mắn quen biết một người bạn trên toàn mạng vũ trụ, trước đó anh ấy đã mua không ít quảng cáo, thấy cháu lo lắng nên đã giúp cháu đặt một cái.”

Hùng Nguyệt liếc nhìn Hùng Tiểu Đóa đang kích động, cười một cái: “Cậu đừng cao hứng quá, quảng cáo này chỉ có 5 phút, hơn nữa còn ở trung tâm quảng trường của hành tinh công cộng số 7.”

Diện tích bao phủ của toàn mạng vũ trụ tại quốc gia mãnh thú của họ không lớn, chỉ mở ra 7 tinh cầu giả tưởng, trong đó hành tinh công cộng số 7 là nhỏ nhất. Lượng thú ở quảng trường trung tâm cũng không nhiều như hành tinh công cộng khác, một ngày tối đa cũng chỉ đến hơn 300 vạn. 

“Như thế cũng không quá tệ a!” Hùng Tiểu Đóa ngược lại không có bất cứ cảm giác thất vọng gì, dẫu sao 20 vạn tiền mãnh thú có thể mua được một chỗ đã rất thỏa đáng rồi. 

Anh ấy cũng không ngu ngốc, nghĩ một chút liền hiểu rằng Hùng Nguyệt mua cái quảng cáo này là giúp Tể Tể tuyên truyền, còn có ý muốn xin viện trợ từ hành tinh Thực Thiết hoặc nói là toàn bộ quốc gia mãnh thú. 

Dù sao hiện tại có rất nhiều mãnh thú đều cảm thấy tin tức ‘phát hiện đứa trẻ loài người thuần chủng’ là giả, mà tộc Thực Thiết Thú của bọn họ không đủ quyền lực và địa vị để phản ánh vấn đề này lên những người lãnh đạo của vũ trụ này. Chỉ có thể thông qua việc này, hi vọng thu hút càng nhiều sự chú ý của các mãnh thú. 

Thành thật mà nói, tộc của họ từ trước đến nay đều nghèo khó, lần này có thể nhanh như vậy bỏ ra 30 vạn tiền mãnh thú để giúp đỡ nhóm người Hùng Tiểu Đóa đều cảm thấy có chút ngoài ý muốn. 

Nghĩ đến đây, Hùng Tiểu Đóa liền hỏi: “Anh Nguyệt, quảng cáo kia là khi nào a? Bây giờ bọn em có cần làm một đoạn video tuyên truyền các kiểu không ạ?” Chuyện liên quan đến tốc độ cứu viện Tể Tể, đương nhiên quảng cáo càng nhanh càng tốt.

Hùng Nguyệt nghe vậy lộ ra nụ cười ‘gấu con dễ bảo’: “Anh đã cân nhắc thỏa đáng công việc rồi, thời gian quảng cáo là 1 tiếng sau.”

Hùng Tiểu Đóa mãnh gấu khiếp sợ: “….” Anh, thế này cũng quá nhanh rồi!

Hùng Tiểu Đóa bất chấp sự khiếp sợ, vội vàng cùng những Thực Thiết Thú khác cùng nhau chuẩn bị một đoạn hình ảnh tuyên truyền.

Một giờ sau, toàn mạng vũ trụ, hành tinh Thực Thiết, vùng lân cận quảng trường trung tâm hành tinh công cộng số 7. Trên quảng trường rộng lớn tập hợp chi chít gần 1 vạn mãnh thú. Ở rìa xung quanh quảng trường còn có rất nhiều máy bay mô phỏng hình dáng đám mây, bên trên chở đầy những con thú dễ thương hoặc hung dữ, bọn họ mặc những trang phục không giống nhau với đủ loại màu sắc, đang bay qua bay lại trên bầu trời xanh biếc. 

Một con thú toàn thân trắng như tuyết, có 3 cái đuôi đích thị là tộc bạch hổ đang lười biếng nằm trên mặt đất, đôi mắt màu vàng không chớp mắt đang nhìn chằm chằm vào quảng cáo toàn mạng vũ trụ đang không ngừng thay đổi trước mặt.

“Thật nhàm chán.” Bạch hổ ngáp một cái, lộ ra hàm răng sắc nhọn, lắc lắc cái đuôi, “Ngày nào cũng là những hình ảnh tuyên truyền của những cái game rác này, còn không thú vị bằng hình ảnh phát ra từ chương trình ‘phát hiện loài người’ tối qua.”

Bên cạnh bạch hổ còn rất nhiều nhóm mãnh thú 3 – 5 con tụ tập lại với nhau nói chuyện, bọn họ hầu hết đều lựa chọn nằm trên mặt đất, vừa xem quảng cáo mới lạ đang phát trên màn hình lớn, vừa uống một số loại nước trái cây đặc chế.

Lúc này một thiếu niên nửa thân hình mãng xà màu bạc nghe được lời bạch hổ nói, cũng không nhịn được thè cái lưỡi hồng chẻ đôi của mình ra, tò mò hỏi: “Cái gì ‘Phát hiện loài người’?”

Bạch Hổ uể oải nhướn mi, “Tôi không phải ở hành tinh Bạch Long à, tối qua trên hành tinh chúng tôi có một chương trình nhỏ nói rằng phát hiện được đứa trẻ loài người thuần chủng còn sống, thật là cười chết lão hổ mà.”

“A, vậy chắc chắn là giả rồi a.” Thiếu niên mãng xà cũng bật cười, “Có lẽ lại là hình ảnh tuyên truyền của một công ty trò chơi nào đó rồi.”

“Hầy, những trò chơi liên quan đến loài người gần đây càng ngày càng nhàm chán.”

Bên cạnh bọn họ, một cô thỏ nhìn mềm yếu nhưng lại có một lớp lông thật dày vẫy vẫy đôi tai một cái, “Mấy cái tên tạo ra trò chơi không biết có lắp não khi làm việc không nữa, chỉ biết bắt chúng ta nạp tiền, căn bản là không có tâm làm trò chơi, những cái hình mẫu loài người cái sau còn xấu hơn cái trước.”

“Ha ha ha vậy cô vẫn nạp à?” Đại bạch hổ cười nhạo. 

Cô thỏ mặc một chiếc váy màu hồng lấp lánh, “Tôi muốn nuôi một cô con gái loài người mà, trò chơi hóa trang là trò chơi yêu thích của tôi a ~”

Cô ấy vừa nói vừa túy ý liếc nhìn hình ảnh trên màn hình quảng cáo to lớn trước mặt. Chỉ thấy vốn dĩ là màn hình sặc sỡ trên màn hình quảng cáo đột nhiên trở nên an tĩnh và biến thành bóng tối dày đặc. 

Bóng tối này không ngừng lan tràn, thẳng đến khi bao phủ toàn bộ quảng trường trung tâm. 

“Đây là làm sao thế? Màn hình tin tức hỏng rồi à?”

“A, lạnh quá đi, tại sao đột nhiên lại lạnh như vậy?”

Cùng với bóng đêm lạnh giá dần dần bao phủ, quảng trường trung tâm vốn đang huyên náo rất nhanh yên tĩnh lại, tất cả phi nhân lại không chớp mắt lấy một cái chỉ nhìn chằm chằm màn hình tin tức đang được che phủ hoàn toàn màu đen, tựa hồ cực kỳ hứng thú đối với quảng cáo độc đáo hôm nay. 

[Bạn, vẫn còn nạp tiền cho nhân vật Tể Tể trong trò chơi sao?”]

Chỉ thấy trong nền đen của màn hình quảng cáo, một dòng chữ đỏ thẫm viết bằng ngôn ngữ thông dụng trong vũ trụ chậm rãi hiện lên, to lớn lại rõ ràng, dừng lại chừng 2 giây sau đó rất nhanh liền tiêu tán.

[Hành tinh đất hoang.]

Lại một dòng chữ sáng lên rồi lại tiêu tán.

Nhưng lần này, tiếp nối sau đó lại là một mảnh đất rộng lớn hoang vu khô cằn, cùng với mô phỏng thực tế, nhiệt độ cao xấp xỉ 40 độ và 2 mặt trời lớn nhức mắt, ống kính hướng xuống đất, một giọng nói mềm mại non nớt vang lên: “May móc?”

Nghe thấy thanh âm này, cô thỏ mắt sáng lên, lỗ tai đều dựng thẳng.

[Đứa trẻ loài người thuần chủng.]

Với dòng chữ ngôn ngữ thông dụng đồng thời sáng lên, còn có Tang Manh Manh khuôn mặt dính đầy bùn đất, khuôn mặt nhỏ bị phơi nắng đến đỏ bừng vãn xinh đẹp dễ thương như cũ.

“ĐM!” Trên quảng trường, cùng với tiếng cảm thán vang lên từ một mãnh thú nào đó, nhất thời khơi dậy một trận tiếng xôn xao. 

[Cô bé, đang đợi sự cứu giúp của các bạn.]

Dòng chữ lại chậm rãi xuất hiện, không chỉ phi nhân loại trên quảng trường nhìn không chớp mắt, ngay cả một vãi mãnh thú đi ngang qua cũng dừng bước chân, nhìn chăm chú vào màn hình phía trước. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp