Vùng đất bụi bặm khô cằn và mặt đất gần như bị sa mạc hóa, liếc mắt nhìn xa xa thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy những mảnh nham thạch lớn bị phơi khô. Cổ họng của Tang Manh Manh khô nóng, trong dạ dày đói sôi lên. 

Sau khi cô đi đến bóng râm của một tảng nham thạch khổng lồ, có chút khẩn trương loay hoay xem xét vết nứt của chiếc máy, giữa đôi lông mày xinh đẹp thấp thoáng nét lo lắng. Không biết cái máy hỏng này, có thể mang đến cho cô bao nhiêu giá trị tài sản. 

Cô xuyên đến thế giới kỳ quái này cũng được gần 3 ngày rồi. Lúc ban đầu, Tang Manh Manh còn chưa hoàn toàn thích ứng việc bản thân bị thu nhỏ lại và trong tâm trí bỗng nhiên xuất hiện một hệ thống sinh tồn. Nhưng phải nỗ lực kiếm sống, dưới áp lực sinh tồn, cô vẫn phải cố gắng nhanh chóng thích ứng được với hoàn cảnh này. 

Cô hoàn toàn có thể xác định rằng mình không còn ở trên trái đất nữa. Một ngày trên trái đất không thể xuất hiện các loại khí hậu cực đoan này, trên bầu trời cũng không thể có 2 mặt trời. Trong thế giới này, một ngày có thể xuất hiện mấy mùa, nhiệt độ ban ngày và ban đêm chênh lệch nhau lớn đến mức khó tin. 

Trong đêm đầu tiên khi vừa xuyên đến, Tang Manh Manh xui xẻo gặp phải một trận bão tuyết lớn. Nếu như không có 5 điểm giá trị tài sản làm cơ sở được hệ thống tặng ban đầu cùng một tấm bản đồ chỉ vị trí cư trú an toàn tạm thời thì có lẽ bây giờ cô đã bị chôn vùi trong cơn bão tuyết mù mịt đó rồi. 

Nhưng hệ thống sinh tồn này, không giống như hệ thống của các nhân vật chính khác được bổ sung thêm chức năng của một tiểu khả ái có thể làm nũng giải sầu. Hệ thống sinh tồn trong tâm trí của cô, ngoại trừ trung tâm mua sắm ra, chỉ có 2 hàng đơn giản, vắng vẻ - [giá trị tài sản], [giá trị thể lực].

Giá trị thể lực thực sự có thay đổi, ghi lại tình trạng thể lực mỗi ngày của cô. Giá trị tài sản có thể đổi các loại vật phẩm sinh tồn, công dụng rất lớn. Tấm ‘bản đồ trong phạm vi 3 km có vật phẩm trợ giúp sinh tồn’ trong tay Tang Manh Manh là được đổi từ 3 điểm giá trị tài sản trong trung tâm mua sắm. 

Nhưng mà giá trị tài sản rất khó kiếm. Giá trị tài sản có thể hiểu là giá trị sinh tồn, chỉ khi cô đạt được một ít vật phẩm sinh tồn được hệ thống xác định là ‘trợ giúp cho sinh tồn’, mới có thể được hệ thống thưởng cho một chút giá trị tài sản. 

Trong mấy ngày này cô đi theo bản đồ, tổng cộng nhặt được 7 món vật phẩm. Trừ hôm nay nhặt được cái máy ảnh kỳ quái này ra, cô chỉ nhặt được 1 con dao nhỏ bị rỉ sét và 5 cây xương rồng nhỏ có thể ăn được. Trong đó, con dao nhỏ rỉ sét và 5 cây xương rồng có thể ăn cộng lại cũng chỉ được 2 điểm giá trị tài sản. Lại thêm 2 điểm cơ sở giá trị tài sản còn lại sau khi đổi bản đồ, trong tay Tang Manh Manh tổng cộng chỉ có 4 điểm giá trị tài sản. 

Nhưng tốc độ tiêu tốn giá trị tài sản càng nhanh hơn so với tốc độ nhận được giá trị tài sản của cô. 

Tang Manh Manh lau những giọt mồ hôi trên trán, sắc môi có chút trắng bệch. Ban đầu cô sống trong căn cứ vắng vẻ nhất dưới lòng đất của thành phố, bởi vì gom tiền sinh hoạt thân thể vẫn luôn không quá tốt. 

Sau khi cơ thể biến nhỏ lại, hệ thống hiển thị giá trị thể lực của cô chỉ có 5. Hơn nữa, không biết có phải nguyên nhân do thế giới này ô nhiễm nghiêm trọng hơn so với trái đất năm 2200 hay không, cho dù mỗi ngày cô đều không làm gì, giá trị thể lực cũng luôn cố định giảm xuống 1 điểm. Thật giống như debuff* giảm máu cố định trong trò chơi. 

*Debuff là hiệu ứng hay trạng thái bất lợi cho nhân vật. Chúng được gây ra bởi bùa chú, độc dược hoặc những thứ tương tự. Debuff có thể tồn tại trong vài giây, vài phút hoặc thậm chí vô thời hạn, tùy thuộc vào trò chơi và hiệu ứng. 

Lúc mới đầu, Tang Manh Manh không để ý, cũng không dùng điểm giá trị tài sản để đổi giá trị thể lực, dẫu sao thì 1 điểm giá trị tài sản mới có thể đổi được 0,1 điểm giá trị thể lực. 

Nhưng sáng hôm nay, giá trị thể lực của cô xuống còn 2,5 điểm, thiếu chút nữa là cô không thể bò dậy từ dưới mặt đất. Tất cả vất vả dường như mệt nhọc trong mấy ngày này cùng dâng lên, cùng với đó là hít thở nặng nhọc khó khăn và trước mắt tối sầm lại, khiến cho Tang Manh Manh luôn duy trì trạng thái nghẹt thở và ý thức mơ hồ. Lúc này cô mới hoảng hốt ý thức được, giá trị thể lực có lẽ là có điểm giới hạn, nếu như quá thấp cô chỉ có thể chờ chết. 

Bất kể là ăn thứ gì đó cũng có thể khôi phục giá trị thể lực, nhưng thứ nhất là cô không có đồ ăn, thứ hai đồ ăn rẻ nhất trong trung tâm mua sắm của hệ thống [1 miếng bánh mì bơ 100g] cũng cần đến 5 điểm giá trị tài sản, ăn xong cũng chỉ tăng được 0,1 điểm giá trị thể lực ….

Tang Manh Manh nghèo khổ không thể mua được, chỉ có thể an ủi bản thân ăn gì đó bổ sung giá trị thể lực không có lợi lắm. 

Để duy trì hành động cơ bản, Tang Manh Manh chỉ có thể đổi 3 điểm giá trị tài sản cưỡng ép đẩy giá trị thể lực lên tới 2,8 điểm, nâng cao tinh thần đi ra ngoài. Đi ra ngoài nửa ngày, giá trị thể lực của cô bị giảm xuống còn 2,6 điểm, nếu như chiếc máy này không đem đến cho cô một lượng giá trị tài sản nhất định thì …. Có lẽ, cô sẽ không thể sống nổi nữa. 

Tang Manh Manh thở dài, co ro ngồi trên nền đất cát đá nóng rát. Ống quần vải lanh đen lấm lem bùn đất của cô được xắn lên gọn gàng, mắt cá chân của cô bị lô ra ngoài trước đó bị lạnh cóng nhưng ban ngày nhiệt độ khô nóng khiến nó bị nứt ra, phía dưới là đôi giày thể thao màu trắng cũ kỹ trát đầy bùn bị nứt rách ra. Dây giày thật dài bị Tang Manh Manh dùng sức buộc thật chặt lại, nút thắt rắc rối khó gỡ buộc chặt trên cổ chân nhỏ gầy, nhìn qua lỗ rách trên mũi giày có thể nhìn thấy tất bên trong bị mòn và bẩn chuyển thành màu đen, mơ hồ có thể nhìn thấy những ngón chân sưng đỏ. 

Tang Manh Manh ôm thật chặt chiếc máy kỳ lạ giống máy quay phim vào trong ngực, lo lắng xoắn những ngón tay bị thương lại với nhau. 

Tang Manh Manh cảm thấy có lẽ bây giờ cô còn khẩn trương hơn so với thời điểm thành phố dưới lòng đất tổ chức 3 năm 1 lần ‘kiểm tra kinh nghiệm sinh tồn’. Rốt cuộc thì ‘kiểm tra kinh nghiệm sinh tồn’ chỉ cần nỗ lực thì sẽ không có gì đáng ngại, hiện tại tất cả đều phải trông chờ vận may. 

Tang Manh Manh hít thở sâu hai cái, không do dự nữa, thấp thỏm ở trong lòng kêu một tiếng “Hệ thống”.

Rất nhanh, một bảng điều khiển màu trắng dần dần xuất hiện trong phạm vi tầm mắt cô, bên trên hiện ra rõ ràng mấy dòng chữ nhỏ:

[Giá trị tài sản: 89 điểm, 

Giá trị thể lực: 2,6 điểm (Giá trị thể lực cao nhất là 5 điểm)]

Nhìn thấy giá trị tài sản tăng một mạch từ 1 điểm lên thành 89 điểm, Tang Manh Manh sững sờ một lúc, sau đó chớp mắt khó tin. Khi thấy chính xác giá trị tài sản quả thật biến thành 89 điểm, Tang Manh Manh mới không tránh khỏi vui mừng như điên đứng lên. 

Quá tốt rồi!

Cái máy quay cũ nát này lại đem đến cho cô 88 điểm giá trị tài sản!

Chân tay bị nứt nhất thời dưới sự kích thích của tiền bạc bỗng như có thêm vài phần khí lực, Tang Manh Manh cảm thấy dạ dày chua xót của cô không còn đói như trước nữa. Đôi mắt cô sáng lên, cao hứng lộ ra một nụ cười mềm mại ngọt ngào. 

Có 89 điểm giá trị tài sản, cuối cùng cô cũng giãy giụa bước ra từ bóng ma suy nghĩ rằng cô có thể chết bất cứ lúc nào. 

Ít nhất có thể sống trong 10 ngày. 

Tang Manh Manh tính toán thật nhanh trong đầu mỗi ngày phải chi ra bao nhiêu giá trị tài sản, đồng thời nhanh chóng mở trung tâm mua sắm của hệ thống ra, hiếm khi giàu có trong chớp mắt như vậy bèn một hơi chi ra 5 điểm giá trị tài sản nâng giá trị thể lực của bản thân đến 3,1 điểm. Tay chân đang bủn rủn, cảm giác mệt mỏi giảm bớt không ít. Tang Manh Manh thở phào nhẹ nhõm, dè dặt đem máy quay phim bị vỡ nát bỏ vào cái gùi sau lưng. 

Cô không vội vã tiêu tiếp giá trị tài sản, mà từ dưới đất bò lên, ngẩng đầu nhìn bầu trời. Cô đã ra ngoài khoảng 3 tiếng, theo kinh nghiệm trong mấy ngày nay cô quan sát được thì có lẽ vài tiếng nữa thời tiết sẽ thay đổi. Quả nhiên, bầu trời chuyển từ đỏ sang tím đậm, một vài đám mây màu tím lóe tia sét đang dần dần hội tụ. 

Cơn gió không thể thổi những hạt mưa trắng ở rìa, mơ hồ cuộn thành những vòi rồng màu xám giống như vô số cầu vồng màu xám từ trên trời rơi xuống, xuyên suốt toàn bộ bầu trời phía bắc, từ từ di chuyển hướng về nơi cô đang ở. 

Nhìn thấy những đám mây này, Tang Manh Manh không dám sơ suất, lập tức cõng gùi chạy trở về. 

Thời tiết nơi này quỷ dị hay thay đổi, vì để tránh cho gặp phải thời tiết khắc nghiệt, tốt nhất cô nên quay về càng sớm càng tốt. 

….

Sự thật đã chứng minh, quyết định của Tang Manh Manh là hoàn toàn đúng đắn. 

Khi cô chỉ còn cách nơi ở tạm thời của mỉnh vài phút, những đám mây đen xám bắt đầu đổ xuống những cơn mưa chầm chậm đuổi theo bước chân của cô. Từng trận từng trận gió mát dần trở nên dữ dội, không ngừng hòa lẫn hơi nước ẩm ướt, đập mạnh vào lưng Tang Manh Manh. 

Tang Manh Manh ôm chặt gùi trước ngực bắt đầu điên cuồng chạy nhanh. 

“Lộp bộp lộp bộp”

Hạt mưa lớn chừng hạt đậu dày đặc chằng chịt từ trên trời rơi xuống, rất nhanh thấm ướt khắp mặt đất khô khốc, cũng làm ướt áo khoác bẩn thịu của Tang Manh Manh. Trước khi hoàn toàn bị mưa xối ướt như chuột lột, cuối cùng Tang Manh Manh cũng chạy tới chỗ ở tạm thời. Nói chính xác hơn thì cuối cùng cô cũng chạy tới một cái cây cổ thụ với vỏ cây khô héo, phần gốc gần như đã bị mục nát một nửa. Cây cổ thụ có đường kính ước chừng 3m nằm giữa hai khối nham thạch khổng lồ, rễ cây nhô lên mặt đất khoảng nửa mét, không được coi là đặc biệt vững chắc nhô trên mặt đất. 

Cây cổ thụ không cao, chỉ cao hơn 4m một chút, ở giữa bị con người khoét một cái lỗ tối tăm nhỏ hẹp, rất nhỏ rất thấp, nhưng tốt ở chỗ khá bằng phẳng, miệng lỗ trên cây cũng không tính là nhỏ, còn lắp thêm một cửa gỗ thô ráp. 

Mưa ngày càng lớn, chảy trên gò má Tang Manh Manh, mang đến cảm giác đau nhói như bị kim châm. 

Giá trị thể lực của Tang Manh Manh tiêu hao nhanh chóng, thời điểm cô dùng cả tay chân bò vào trong hốc cây, giá trị thể lực hiển trong hệ thống chỉ có 2,5 điểm. 

Tang Manh Manh: “…” 

Tang Manh Manh đau lòng có chút không chịu nổi muốn mắng chửi người. Cô vừa mới không dễ dàng có được một chút giá trị tài sản, trong nháy mắt bốc hơi mất 5 điểm. 

Bởi vì vừa mới vận động kịch liệt, Tang Manh Manh thở hồng hộc, mệt đến mức không muốn động đậy. Nhưng trên da dính nước mưa không ngừng truyền tới cảm giác đau nhức, Tang Manh Manh không thể làm gì khác hơn là đóng chặt cửa gỗ, cởi quần áo ướt trên người xuống. 

Cô không quá tình nguyện mở ra trung tâm mua sắm của hệ thóng, lại tốn 4 điểm giá trị tài sản để tăng giá trị thể lực lên tới 2,9 điểm, mới bắt đầu cẩn thận nghiên cứu những vật phẩm sinh tồn cần thiết phải mua bây giờ. 

Hàng hóa trong trung tâm mua sắm của hệ thống không ít, thực phẩm có mười mấy loại, đáng tiếc là, tất cả đều bán với mức giá trị tài sản khởi điểm là 5 điểm, Tang Manh Manh thật sự là không ăn nổi. Cô cẩn thận tính toán giá trị tài sản 80 điểm của mình, do dự hơn nửa tiếng mới quyết định vật phẩm cần đổi:

1 cốc 200ml nước đường trắng, 2 điểm;

Làm sạch cơ thể tặng kèm làm sạch quần áo, 6 điểm;

1 khối noãn thạch và 1 khối quang thạch, 3 điểm;

Vá giày và gia công lại, 8 điểm;

Bản đồ trong phạm vi 7km có vật phẩm hỗ trợ sinh tồn, 25 điểm. 

Trong nháy mắt, Tang Manh Manh chỉ còn lại 40 điểm giá trị tài sản. 

Sau khi kết thúc trao đổi, Tang Manh Manh cảm thấy như có một lớp gợn sóng bao phủ toàn thân cô, chẳng bao lâu sau những lỗ chân lông bẩn thỉu trên người cô cũng giãn ra một chút, ngay cả quần áo bị mưa làm ướt bẩn cũng trở nên mềm mại sạch sẽ. 

Cô mở mắt ra, phát hiện trước mắt không còn là một mảnh bóng tối đen kịt nữa mà lóe lên một luồng ánh sáng mơ hồ.

Tang Manh Manh nhìn bên cạnh tay cô, phát hiện nơi đó bất tri bất giác có thêm 3 viên đá trong suốt, lớn nhỏ không đồng nhất, nhưng phần lớn là không lớn hơn bàn tay cô bao nhiêu, một viên trong đó đang tản ra ánh sáng ấm áp nhàn nhạt, chắc là quang thạch mà cô đã đổi. Bên cạnh 3 viên đá còn đặt một cái cốc màu trắng, bên trong là nước đường ấm áp, hương vị ngọt ngào thoang thoảng lan tỏa trong không khí, khiến cái bụng khô khốc của Tang Manh Manh lại sôi lên. 

Tang Manh Manh nuốt nước miếng, đầu tiên cầm cốc lên uống một hơi gần hết nước đường rồi mới mặc quần áo sạch sẽ vào. Thật ra Tang Manh Manh cũng rất muốn đổi một bộ quần áo mới và chăn nệm, nhưng 100 điểm giá trị tài sản làm giá khởi điểm khiến cô chùn bước. Giống như một số loại thuốc mỡ bôi nẻ, phải hơn giá khởi điểm là 30 điểm giá trị tài sản, Tang Manh Manh cũng không đổi. 

Nhờ có ánh sáng của quang thạch, hốc cây chật hẹp u ám cũng trở nên ấm áp hơn. Tang Manh Manh ngồi tận trong cùng hốc cây, nơi đó chất đầy cỏ khô, lấy cái máy quay phim hình dáng kỳ lạ từ trong gùi ra lau chùi rồi cẩn thận đặt nó vào chỗ lõm trong hốc cây mà cô dùng để đặt vật phẩm. Mặc dù cô không biết cái máy quay phim này trợ giúp sinh tồn cho cô kiểu gì, thế nhưng ống kính và chất liệu kim loại trên máy chưa hoàn toàn bị vỡ cũng là đồ tốt. Lúc nào cô lấy được đủ giá trị tài sản, có lẽ có thể đem cái máy này làm thành công cụ khác. 

Bên ngoài tiếng mưa rơi ngày càng lớn, Tang Manh Manh ngồi trên lớp cỏ khô cảm thấy nhiệt độ dần trở nên giá rét. Cô ôm noãn thạch vào trong ngực, vừa nghiên cứu bản đồ, vừa quý trọng uống từng ngụm nước đường trắng. Nhưng dù quý trọng thế nào đi nữa, 200ml cũng là quá ít. Chờ khi Tang Manh Manh quyến luyến không thôi uống cạn giọt nước đường cuối cùng, vốn dĩ cô đang cầm cái cốc màu trắng trên tay, nhưng đột ngột biến mất trong không khí. Mà trong trung tâm mua sắm của hệ thống, thì có thêm một mục lựa chọn – [cốc sứ màu trắng, chế tạo tinh xảo, đồ dùng thiết yếu trong nhà, chỉ cần với 12 điểm giá trị tài sản, bạn có thể sở hữu ngay lập tức ~]

???

Tang Manh Manh: “….”

Cô có chút sững sờ giật giật ngón tay, hồi lâu cảm thấy hết sức thê lương. 

Tang Manh Manh sờ sờ cái bụng no nước, nhìn chằm chằm 40 điểm giá trị tài sản ít ỏi của mình trên bảng điều khiển một lúc, sau đó cắn chặt môi vừa mới bong vảy, giống như đà điều đem bản thân vùi vào trong đống cỏ khô. 

Cái thế giới này đối với người nghèo quả thực quá tàn nhẫn, cô tạm thời không muốn đối mặt với nó. 

Tang Manh Manh vỗn dĩ chỉ muốn nằm một lát rồi bò dậy tiếp tục nghiên cứu hành trình cho ngày mai, nhưng cảm giác mệt mỏi như một làn sương mù đen tối ập tới, rất nhanh chóng nuốt chửng hoàn toàn ý thức của cô.

Bên ngoài giông bão càng lúc càng lớn, trong hốc cây mờ mịt, quang thạch tản ra ánh sáng ấm áp. 

Trong ánh sáng chập chờn, chiếc máy giống máy quay phim bị Tang Manh Manh đặt trong góc đang từng chút từng chút tích lũy năng lượng. Ống kính bị vỡ một phần đang chậm rãi tập trung, chờ lần sau bật lên. 

….

Mà giờ phút này, tại quốc gia mãnh thú trong vũ trụ cách chỗ Tang Manh Manh vài chục triệu năm ánh sáng: Ở rìa khu vực quốc gia, trên hành tinh Bạch Long, đang có hàng ngàn hàng vạn công dân mãnh thú thức đêm, không ngừng thảo luận về tin tức ‘phát hiện có khả năng nhất về sự xuất hiện của đứa trẻ loài người’. 

Một số mãnh thú kiên quyết không tin ‘Phát hiện loài người’ thật sự phát hiện đứa trẻ loài người thuần chủng: “Loài người thuần chủng đã bị tuyệt chủng từ hơn vạn năm trước rồi, bao nhiêu nguồn vốn hùng hậu và khoa học kỹ thuật phát triển tập trung tìm kiếm nhưng vẫn không phát hiện được loài người, bây giờ chỉ bằng một cảnh dài 3 giây liền nói là phát hiện loài người thuần chủng, không đủ độ tin cậy.”

Mà những mãnh thú tin rằng đã phát hiện đứa trẻ loài người thì lập tức phản bác: “Chương trình ‘Phát hiện loài người’ vốn chính là vì muốn tìm kiếm loài người thuần chủng mới tổ chức phát sóng, vẫn luôn giữ vững nguyên tắc đến tận bây giờ, chắc chắn không dùng hình thức này để lừa gạt mãnh thú.”

Cũng có mãnh thú cảm xúc mạnh mẽ bình luận: “Mọi người phải tỉnh táo chút, đứng bị công ty trò chơi lừa gạt. Hình ảnh đứa trẻ loài người cũng mơ hồ không rõ, nói không chừng chính là có công ty trò chơi nào chuẩn bị phát hành trò chơi mới bỏ tiền ra thuê quảng cáo tuyên truyền hình ảnh, muốn lừa gạt để tăng thêm độ nóng, loại chuyện này trước khi cũng không phải là chưa từng phát sinh!”

….

Các mãnh thú nhiệt tình thảo luận, trong số họ có cảm tưởng phức tạp về loài người, cũng có thành phần chỉ là tò mò dáng dấp đứa trẻ loài người ra sao, còn có mãnh thú chẳng qua là đơn thuần tò mò ăn Tang Manh Manh có mùi vị gì…..

Bọn họ ấn nhẹ vật cơ bản giống như thiết bị quang não thông minh trên cánh tay, giác quan và trạng thái của Tang Manh Manh như điểm sao nhỏ tràn ra, dần dần tích tụ lại, dùng một loại phương thức trực quan hơn hệ thống sinh tồn trong tấm trí của Tang Manh Manh. 

Phía sau tấm bảng điều khiển của hệ thống sinh tồn, nơi Tang Manh Manh không thể nhìn thấy được, lúc này đang hiện lên một hàng chữ nhỏ vô cùng rõ ràng: [Giá trị được yêu thích hiện tại của ký chủ: 598]

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play