Thấy mục tiêu nhiệm vụ, tôi lập tức liên tưởng đến tiếng giày cao gót kỳ quái ghê rợn và tiếng la hét đêm qua. Không còn nghi ngờ gì nữa, đôi giày này rất nguy hiểm. Tình trạng thê thảm của người chơi sáng nay vẫn còn hằn rõ trong tâm trí tôi.

Chuyện phức tạp rồi đây.

Tôi suy tư một hồi rồi hỏi: - Giày của công chúa trông như thế nào? 

- À phải rồi, tôi có ảnh đây. - Công chúa lấy ra một khung ảnh từ trong ngăn kéo.

Trong tấm ảnh là một đôi giày thủy tinh màu xanh, thanh lịch và xinh đẹp. Thế nhưng tấm ảnh lại mang cho tôi cảm giác gì đó rất lạ.

Bởi vì công chúa trong ảnh không đi đôi giày đó, nó chỉ được đặt cạnh chân cô ấy thôi. Trong tình huống bình thường thì các cô gái sẽ muốn mang đôi giày mình thích để chụp ảnh.

Thế là tôi vô thức rũ mắt nhìn xuống đôi chân bị che giấu sau làn váy dày nặng của công chúa.

Đột nhiên lúc này công chúa lấy lại khung ảnh, cô ấy nâng niu khung ảnh trong tay, ánh mắt dịu dàng: 

- Đôi giày này là món quà tôi nhận được trong lễ trưởng thành năm mười tám tuổi.

Trên mặt công chúa Cinya lộ vẻ ngọt ngào, như thể đang nhớ lại những hồi ức rất đẹp, cô ấy vui vẻ đến mức xoay tròn. Khoảnh khắc làn váy tung bay, ánh mắt tôi sững sờ.

Suýt chút nữa là tôi đã không kìm được mà kêu lên, nhưng cũng vì quá sốc nên tiếng kêu đó mới bị nghẹn lại trong cổ họng.

Tôi cứ nghĩ nhiệm vụ tìm đôi giày này đã đủ khó khăn rồi, nhưng không ngờ thử thách lớn hơn nữa lại là công chúa.

- chuyển ngữ & đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT và Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích - 

Cô gái trông mảnh mai nhỏ nhắn này lại có đôi chân to đến  hoàn toàn bất hợp lý. Còn đôi giày trong ảnh thì chỉ bằng một phần mười kích thước đôi chân này thôi.

Khó trách trong phần bình luận lại nói: [Đây là nhiệm vụ bất khả thi.]

Vẻ mặt tôi lập tức cứng đờ. Thế này thì hoàn thành kiểu gì bây giờ? Dù có tìm được giày thì chắc chắn công chúa cũng không thể mang vừa.

Lúc tôi cúi đầu nhìn chằm chằm vào chân công chúa thì đột nhiên trên đỉnh đầu vang lên một giọng nói lạnh lẽo và âm u: 

- Chân của tôi có đẹp không?

Làn váy vẫn đang xoay tròn, nhưng tôi có thể cảm nhận được rõ ràng có một ánh mắt lạnh lẽo đang dán chặt vào người mình. Tôi lặng lẽ giấu tay ra sau lưng rồi ngẩng đầu lên.

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa "cốc cốc cốc" vang lên.

Làn váy xoay tròn dừng lại, công chúa nhìn chằm chằm vào tôi. Sau đó ánh mắt di chuyển từ mặt xuống dưới chân tôi, trong mắt có sự tức giận chợt lóe qua.

Cô ấy nói với tôi bằng giọng điệu hơi thất vọng rằng: 

- Có vị khách khác đến, cô có thể đi được rồi. À còn nữa, ngày mai tôi muốn nhìn thấy giày của mình, nếu không thì tôi sẽ tức giận đấy.

Tôi mỉm cười gật đầu. Cô ấy đi mở cửa còn tôi đi theo sau.

Tôi có nên nhắc cô ấy rằng cô ấy quay đầu sai hướng rồi không?

Nhưng nghĩ lại thì tôi không nói gì thêm. Nhỡ đâu cô ấy thẹn quá thành giận thì sao bây giờ.

Vào lúc cửa mở, tôi bước ra trước, đối diện với người vừa mới gõ cửa. Đó là hai người chơi gồm một nam một nữ, trông còn rất trẻ.

Lúc bọn họ nhìn thấy tôi thì có vẻ hơi ngạc nhiên, còn tôi thì chỉ nhìn thoáng qua một cái rồi tránh đường.

Ngay sau đó, tôi nghe thấy một tiếng hét kinh hoàng. Tôi quay đầu lại, đúng lúc thấy cảnh công chúa đang chỉnh lại cái đầu của mình, còn một trong hai người chơi kia thì sợ tới mức ngồi bệt xuống đất.

Tôi không nhìn thêm nữa, lập tức đi xuống cầu thang xoắn ốc.

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play