[Zhihu] Tuyển Tập Trò Chơi Kinh Dị

CHƯƠNG 2: PHÓ BẢN CỔ TÍCH KINH DỊ - ĐƯA CÔNG CHÚA VỀ NHÀ (2)


1 tuần


Tôi thức dậy vào sáu giờ sáng hôm sau. Sau khi ra khỏi phòng thì tôi đi thẳng lên tầng cao nhất. Trong không khí có mùi máu tanh, càng tới gần tầng trên cùng thì mùi máu càng nồng nặc hơn.

Lúc lên tới tầng trên cùng, tôi trợn to mắt. Cách đó không xa có một thi thể nằm úp sấp, máu chảy tràn lan từ chân của anh ta.

Nếu đó vẫn còn được gọi là chân.

Máu thịt be bét, chẳng khác nào một mớ thịt băm.

Dạ dày tôi cuộn lên, tôi quay lưng lại nôn khan.

Tới khi quay đầu lại lần nữa, tôi giật mình nín thở.

Không biết Rossi lặng lẽ xuất hiện từ bao giờ, còn cái xác kia thì lại biến mất tăm. Chưa đầy mười giây mà sàn nhà đã trông như mới. Đến cả mùi máu tanh trong không khí cũng tan đi gần như không còn.

Như thể, cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác của tôi thôi. Rossi cười với tôi, nói: 

- Chào buổi sáng 

Tôi nhìn chằm chằm cậu bé trước mặt, bình tĩnh đáp: 

- Chào buổi sáng, quản gia Rossi.

Biểu cảm đầy chuẩn mực trên gương mặt cậu ta bỗng thay đổi một chút.

Ting, hệ thống: [Chúc mừng người chơi được nhận được 0.1 điểm thiện cảm từ NPC. Lịch sự là một đức tính tốt đẹp, tôn trọng là một phẩm chất đáng quý.]

Trong phần bình luận:

[Ủa! Thật sự có cái giả thiết điểm thiện cảm này à!]

[Nhớ lại đi, những người chơi trước đây toàn gọi cậu ta là nhóc con, thằng nhóc lùn, bạn nhỏ, quản gia nhí, oắt con.]

[Chỉ có 0.1, có hay không thì khác gì nhau đâu?]

- Ngài đến để chào công chúa sao? - Rossi lên tiếng, kéo tôi quay lại từ trong màn hình bình luận.

Tôi gật đầu, đáp: - Đúng vậy.

- Một ngày mới tốt lành đã bắt đầu rồi, chúc ngài may mắn. - Rossi vừa dứt lời thì có một tiếng hét chói tai vang lên, cánh cửa bên cạnh cũng mở toang ra.

Đứng ở cửa là một cô gái mặc váy dạ hội màu xanh, tóc búi cao đội vương miện thủy tinh trên đầu, đang sốt ruột lẩm bẩm mãi:

- Giày của tôi đâu rồi? Giày của tôi đâu mất rồi? Không có giày thì sao tôi về nhà được đây? 

- chuyển ngữ & đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT và Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích - 

Một lát sau, cô ấy đưa mắt nhìn về phía tôi. Dáng vẻ ngây thơ biến mất, chỉ còn lại ánh mắt đang nhìn tôi chằm chằm. Tôi không khỏi liếc sang bên cạnh, lúc này mới phát hiện Rossi đã biến mất từ bao giờ.

- Cô có thấy giày của tôi đâu không? ( truyện đăng trên app TᎽT )

Công chúa nhìn tôi bằng gương mặt trắng bệch lạnh như băng. Mặc dù đang đứng cách nhau hơn mười bước nhưng tôi lại cảm thấy giọng nói đó như vang lên sát bên tai. Giống như một con rắn độc nguy hiểm và máu lạnh, đang vào tư thế sẵn sàng tấn công.

Tôi không trả lời, thế là cô ấy lại hỏi tiếp: - Cô có thấy giày của tôi đâu không?

Không gian xung quanh như đọng lại, hơi thở của tử thần bao trùm xung quanh. Dựa vào giác quan thứ sáu của mình, tôi biết tôi không thể tiếp tục im lặng được nữa. Tôi châm chước một hồi rồi mới dè dặt trả lời: 

- Chào buổi sáng, thưa công chúa điện hạ xinh đẹp. 

Vừa rồi khi chào hỏi Rossi, cậu ta có nói rằng: 

- Ngài đến để chào hỏi công chúa có đúng không?

Thế nên tôi đoán rằng câu này có mang tính chỉ dẫn.

Quả nhiên sau khi tôi chào hỏi xong, công chúa lập tức khôi phục dáng vẻ dịu dàng ban đầu, dùng hai tay che miệng, thốt lên với vẻ vừa ngạc nhiên vừa ngượng ngùng: 

- Ôi trời, có khách đến chơi à. Chào mừng đến với lâu đài cổ tích, tôi là công chúa Cinya.

Tôi bước tới gần công chúa, cô ấy vui vẻ mời tôi vào phòng. Bên trong phòng được trang trí rất lộng lẫy, thoạt nhìn không có gì nguy hiểm cả. Lúc này, trong phần bình luận:

[Nguy hiểm quá, suýt chút nữa là người chơi số 5 đã đã gặp tử thần rồi.]

[Ai mà ngờ được cô ấy lại vượt qua nguy hiểm đó bằng cách lịch sự chứ.]

[Nhưng công chúa cũng không đơn giản chút nào, trong số những người chơi trước đó, chưa một ai có thể hoàn thành nguyện vọng của cô ấy, cuối cùng bị cô ấy giết hết.]

[Đúng vậy, rõ ràng đây là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.]

Nghĩ đến nhiệm vụ, tôi bèn mở lời: 

- Tôi đến đây để giúp công chúa giải quyết phiền não, xin hỏi nguyện vọng của công chúa là gì?

Công chúa lộ vẻ phiền muộn, trả lời: 

- Tôi không tìm thấy giày của mình, không có nó thì tôi không thể về nhà được. Cô có thể tìm nó giúp tôi được không?

Hệ thống: [Chúc mừng người chơi đã kích hoạt nhiệm vụ đầu tiên: "Giày múa lưỡi dao". Đây là một đôi giày nghịch ngợm, ban ngày trốn đi ngủ, ban đêm ra ngoài nhảy múa. Hãy mau giúp công chúa thực hiện nguyện vọng của mình đi, tìm ra nó để công chúa có thể trở về nhà.]


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play