Trên đầu phát ra những âm thanh bò sát rầm rì, Bạch Khương không quay lại nhìn chỉ mau chóng nhảy từ cửa sổ này sang cửa sổ khác mau chóng rời khỏi sân thượng.

Chạy tới tầng mười ba cô mới ngẩng đầu nhìn, thấy xúc tu đang thu về rất nhanh, cứ thế đợi một lúc cũng không thấy xúc tu xuất hiện nữa. Bạch Khương tiếp tục đi xuống dưới, tới nơi cô tìm thấy một cửa sổ đã được cạy mở, đi vào thì đối diện với hai gương mặt quen thuộc.

"Cô, còn sống!" Hách Bằng mới đầu còn sợ hãi sau lại vui mừng.

"Anh tìm được manh mối ở đây chưa?" Bạch Khương hỏi.

Hách Bằng lắc đầu: “Không tìm được, hành lang bên ngoài nhiều tang thi lắm, bọn tôi vẫn ở đây không ra được.”

Bạch Khương tới bên cửa, cẩn thận quan sát bên ngoài, quả nhiên trông thấy rất nhiều tang thi.

"Chúng ta nghĩ cách dụ đám tang thi đi." Cô quay lại nói: “Toà nhà này không quá an toàn, ban nãy tôi bị rất nhiều xúc tu truy đuổi, tôi nghi ngờ tầng thượng có tang thi biến dị, không biết bao nhiêu, đi xuống toà nhà này không an toàn, chúng ta tìm được manh mối ở tầng chín này đã rồi đi.”

Nhớ tới việc kinh hãi vừa rồi Hách Bằng vẫn còn sợ: "Cô đã dùng rất nhiều điểm tích lũy sao?" Hắn cho rằng Bạch Khương dùng rất nhiều điểm tích lũy nên mới có thể sống sót.

"Đúng vậy." Bạch Khương không hề phủ nhận, cô nhìn Trần Thành nói: “Anh có tham gia kế hoạch này không?”

Trần Thành vội gật đầu: “Tham gia, tôi tham gia!”

"Cô có kế hoạch gì?" Hách Bằng hỏi.

"Tôi nhanh nhẹn hơn nên sẽ làm nhiệm vụ dụ tang thi. Tôi sẽ đi từ tường ngoài thông qua cửa sổ vào trong hành lang, sau khi dụ tang thi vào trong đó các anh sẽ lập tức khoá cửa cầu thang lại, nhưng chắc cửa đó không chống đỡ được lâu, các anh mau chóng lục soát tầng một." Bạch Khương nói ra kế hoạch của mình.

Hách Bằng tự hỏi kế hoạch này có khả thi không: “Nếu khoá cửa cầu thang bị hỏng thì sao? Trước kia chúng ta ở tầng mười ba, tôi thấy chắc chắn bác sĩ với cảnh sát đã đóng cửa cầu thang cẩn thận rồi, đám tang thi cũng không đi từ lầu dưới lên đây chứ?”

"Dù thế nào cũng phải mạo hiểm một lần." Việc này có khả thi hay không Bạch Khương cũng đã từng nghĩ, nhưng muốn thử.

Chuyện mạo hiểm phần lớn do Bạch Khương gánh vác, Hách Bằng suy nghĩ một lát thì đồng ý: “Vậy cô cẩn thận nhé, nếu kế hoạch không thực hiện được thì hãy trở lại, chúng ta lập tức rút lui khỏi toà nhà này.”

Bạch Khương gật đầu, không chút do dự trèo cửa sổ đi thực hiện kế hoạch.

Quá trình vào trong hành lang rất suôn sẻ, Bạch Khương dùng búa phá cửa sổ... búa là do cô lấy được ở phó bản xe lửa chết chóc, đập hết các cửa sổ bị bịt kín ở giữa hành lang tầng mười ba và tầng mười một. Những mảnh thuỷ tinh rơi ầm xuống đất trúng một con tang thi đang ở dưới lầu thò đầu lên nhìn.

"Hờ!" Zombie xông lên, Bạch Khương cũng nghênh đón, con dao chém trúng cổ nó, lập tức bị chém gần lìa đầu, đầu con tang thi bị lệch nhưng miệng vẫn đớp đớp như muốn cắn cô. Bạch Khương đạp con tang thi kia đi sau đó nhanh chóng lên tầng mười ba xem cánh cửa còn nguyên vẹn không.

Cánh cửa vẫn còn nguyên, không có dấu vết bị va chạm.

Thấy khó hiểu, Bạch Khương quay lại nói với Hách Bằng tin này.

"Kỳ lạ, cảnh sát lầu một không thể mở toang cửa hành lang như vậy được." Chẳng khác nào khoanh tay chịu trói.

"Vẫn làm nhiệm vụ chứ?" Bạch Khương hỏi.

Hách Bằng do dự một chút rồi quyết định làm vì vậy Bạch Khương tiếp tục quay trở lại hành lang.

Cô ngồi ngay cửa sổ đó lấy thịt khủng long từ trong siêu thị ra. Lúc ở trong phó bản công viên khủng long Bạch Khương lấy được rất nhiều thịt khủng long, cô không biết thịt khủng long bị bom nổ gần như nướng chín có hấp dẫn tang thi hay không, đoán nếu bọn chúng không dính câu thì chỉ có thể lấy máu mình đi dụ.

Một khối thịt được ném vào giữa hành lang, một khối thịt lớn khác thì chắn ngang hành lang đè lan can kêu kẽo kẹt.

Thịt cao đến dưới chân Bạch Khương, cô nhấc chân ra là có thể chạm vào. Số thịt này cô đổ vào góc trong siêu thị, cô từng ăn hai miếng, thực sự không quen loại thịt này, cuối cùng số thịt đã có đất dụng võ.

Bạch Khương lấy chậu inox ra đập giữa hành lang.

Xoảng xoảng xoảng! Bang bang bang!

Âm thanh vang vọng khắp hành lang, tang thi ở tầng mười một lên trước, Bạch Khương chờ chúng nó phản ứng. Tang thi không biết là không nhìn thấy cô hay là thật sự bị thịt khủng long thu hút lập tức chạy về phía thịt khủng long nằm úp xuống nhồm nhoàm gặm.

Thành công rồi!

Tang thi ở tầng mười ba rất nhanh cũng đã bị thịt khủng long hấp dẫn đồng loạt chạy tới đống thịt. Động tĩnh ở đây không chỉ thu hút tang thi ở tầng mười ba mà tang thi ở những tầng khác cũng bắt đầu bò lên, không lâu sau đó hành lang đã chật kín tang thi.

“Hờ hờ hờ!”

“Hờ hờ!”

Thịt khủng long dù có lớn cũng không thể đủ cho đám đông tang thi, tang thi càng tới muộn càng không có cơ hội tới gần thịt khủng long, bọn chúng gào lên giận giữ, mà đám tang thi đang ăn bị phá rối cũng gầm lên phẫn nộ.

Nhìn đám tang thi như những con kiến bò lên đống thịt khủng long Bạch Khương cảm thấy khó chịu, tang thi càng leo cao càng gần cô, cuối cùng cũng có con phát hiện ra.

Bạch Khương vội vàng cất cái chậu đi rồi nhanh chóng chuồn khỏi cửa sổ, một con tang thi có sức bật lớn nhào về phía cửa sổ.

Bạch Khương nghiêng người tránh được, nhìn theo cái đầu lắc lư của con tang thi rơi xuống lầu, biến thành chấm nhỏ trong mắt cô rơi xuống, máu đỏ tươi tung toé dưới đất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play