Bên này thì có hai người bận chim chuột dính lấy nhau, bên kia thì có Đổng Chính Hào đập Đồng Kỳ một cái: “Con qua đó nói với chị con là tới giờ vào cửa an ninh rồi đi.”
Đổng Kỳ vừa xách hai chiếc va li ở cốp sau xe ra, nghe bố mình nói vậy thì không khỏi liếc mắt: “Sao bố không đi mà nói ấy?”
Không đợi Đổng Chính Hào trả lời, cậu đã nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chẳng lẽ bố không biết cái tính thù dai như đỉa của chị ấy chắc? Lỡ làm phiền xong lúc về chị ấy trả thù con thì bố có giúp con được chút nào đâu.”
“Ồ, ra là con sợ đắc tội chị con mà không sợ đắc tội ông đây đấy à?” Đổng Chính Hào giận mà chẳng biết xả đâu.
Đổng Kỳ liếc bố mình, trả lời một câu lí lẽ hùng hồn: “Bố, bố có ý thức được địa vị hiện tại của mình trong gia đình hay không vậy? Đương nhiên là con sợ chị con hơn rồi!”
Đổng Chính Hào tức giận đập lên đầu Đổng Kỳ một cái, kết quả lại bị vợ mình đẩy ra. Khương Lệ nóng máu mắng ông: “Tự dưng khi không lại đập đầu con nó làm gì?”
Đổng Kỳ thấy mình có người chống lưng thì trốn sau lưng mẹ, lè lưỡi trêu ngươi Đổng Chính Hào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT