“Ông nội hai, ông có từng nghe nói về việc sử dụng da người làm sách chưa?” Yến Tu đọc xong thì gấp bản ghi chép lại, hỏi Yến Sinh.
Yến Sinh suy nghĩ một lát rồi lắc đầu: “Ông chưa nghe người ta dùng da người làm sách bao giờ. Nhưng trước đây vào thời xa xưa, da người thường được dùng làm tà cụ.”
“Tà cụ?” Anh chưa nghe từ này bao giờ.
Thấy anh không hiểu, Yến Sinh giải thích: “Tà cụ là trái với đạo đức con người nên đã bị nghiêm cấm từ lâu rồi. Hồi xưa có một số huyền sư cho rằng da người là cái xác rỗng có thể chứa đựng con người, sau khi trải qua một số quá trình đặc biệt thì sẽ trở thành tà cụ, và linh hồn sẽ được chuyển vào trong tà cụ, trở thành trường sinh bất tử trong một trạng thái khác.”
“Nhưng chỉ là lý thuyết thôi, đã thành công thật chưa ạ?” Yến Tu hiếu kỳ.
“Ai mà biết, bản ghi chép gần nhất cũng phải từ bốn trăm năm trước rồi. Có một quyển sách viết rằng một thợ làm người giấy vàng mã nọ đã sát hại hơn mười người, lột da họ để làm thành người giấy, muốn chuyển linh hồn của người vợ đang bệnh nặng của mình vào đó. Tuy nhiên cuối cùng người này bị những người giấy sống lại giết chết và lột da. Không ai biết liệu người giấy sống lại ấy có phải vợ người đó hay không.”
Yến Tu rơi vào trầm tư, vậy cuốn sách da người kia là tà cụ do vị sứ giả của thần ba trăm năm trước luyện chế ra ư? Và trong đó chứa đựng linh hồn của bà ta?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play