Bài post… Bạn cùng phòng bệnh làm người khác hít thở không thông của tôi
Người đăng bài: Đi qua đi lại trước cổng bệnh viện tâm thần
Lầu 1 (Chủ post): Không biết có ai trải nghiệm cảm giác sống chung với mấy bệnh nhân ở khu phòng VIP bệnh viện Khánh Thành II chưa nhỉ? Có cũng không cần giơ tay điểm danh, bởi vì nhất định là trải nghiệm của mọi người chẳng ảo bằng tui đâu.
Chuyện là thế này, tui mắc chút bệnh vặt nên nằm viện vài ngày, tiện tay đặt luôn phòng VIP. Cùng hôm đó, hai phòng bệnh bên trái với bên phải đều có người tới ở nên tui có thêm hai người bạn cùng phòng bệnh. Mọi người có thể gọi họ là ông A với ông B.
Lầu 2: Tiện tay đặt luôn phòng VIP? Nhất định chủ thớt là một tên nhà giàu vừa lùn vừa xấu.
Lầu 3: Lầu trên đừng có lạc đề. Có phải nhan sắc chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn của chủ thớt đã lọt vào mắt xanh của ông A với ông B không? Rồi họ muốn giới thiệu đứa con gái đang ế nhà họ cho cậu hả?
Lầu 4: Giới thiệu con gái có là gì? Phải giới thiệu con trai cho chủ thớt mới xứng mang lên Tieba chứ.
Lầu 5 (Chủ post): Anh bạn lầu trên à, mấy anh còn ngây thơ quá. Thật ra nhân vật chính trong chuyện lần này là ông A với ông B đấy, còn tui thì không có chuyện gì đâu, tui chỉ là người qua đường hóng chuyện mà tam quan vụn vỡ thôi.
Ông B là bố của một ông lớn nào đó trong giới kinh doanh ở Khánh Thành, chính là loại đi đến đâu người nhìn tới đó đấy. Nghe nói té gãy chân nên nhập viện. Lúc thấy ông ta, tui chỉ dám đứng nhìn từ xa thôi, sợ tới gần cửa sẽ bị bảo tiêu áo đen xử luôn, sợ cực.
Kế đó là ông A. Trông ông A còn khỏe mạnh hơn tui chán, nghe bảo hơi mệt trong người nên tới ở vài ngày. Bên cạnh còn có một đứa cháu gái hai mươi tuổi chăm nom. Lại nói, đây là một đứa cháu gái đáng yêu.
Lầu 6: Nếu chủ thớt viết tiểu thuyết thì đảm bảo bây giờ đã bị độc giả xử luôn rồi đấy. Hai comment chẳng có cái nào nói vào trọng điểm, cậu lắm lời dữ vậy?
Lầu 7: Vị huynh đệ lầu trên đừng có cáu, bình tĩnh nào.
Lầu 8 (Chủ post): Khụ khụ, trọng điểm, trọng điểm là nằm viện hôm thứ hai rồi, cũng là hôm nay đấy, ông A vô tình gặp được con trai ông B ngoài hành lang, cũng chính là ông lớn trong giới kinh doanh đó.
Sau đó ông A nói với ông lớn giới kinh doanh rằng, ấn đường của cậu có màu đen, chắc chắn cả nhà sắp có họa sát thân.
Lúc ấy tui đang đứng cách đó không xa để hóng chuyện, thầm nghĩ, chưa rõ nhà ông lớn có họa sát thân hay không, còn ông A thì họa sát thân tới liền đây nè.
Quả nhiên là ông lớn cực kỳ tức giận. Nhưng mà con người có đạo kính già yêu trẻ nên chỉ không thèm để ý ông A nữa mà tức giận bỏ đi.
Lầu 9: Gì cơ gì cơ, chỉ là chuyện lừa người thất bại thôi hả?
Lầu 10: Đi đây đi đây, chẳng có gì đáng hóng.
Lầu 11 (Chủ post): Ở lại đi mà, quay xe ngay đây. Một giờ chiều hôm nay, bỗng nhiên ông lớn tới phòng bệnh của ông A. Tui còn tưởng khi sáng ông lớn chưa xả giận nên định đánh ông A một trận cho đã, kết quả ông lớn lại cung kính mời ông A tới phòng bệnh ông B.
Lầu 12: Sao chủ thớt biết là mời qua, có khi là ép qua thì sao?
Lầu 13 (Chủ post): Không thể nào. Tui quen cái thái độ đó lắm, bình thường khi xin bố mẹ tiền thì tui cũng vậy, chắc chắn không sai được.
Lầu 14: Gì vậy trời?
Lầu 15: Ra là ăn bám, hút thuốc.JPG
Lầu 16 (Chủ post): Mấy cái đó không quan trọng, quan trọng là ông lớn mời ông A qua, hóa ra là để coi bói cho ông B!
Tới bệnh viện tìm thầy bói, nghe còn lố hơn việc đi theo bà bán bánh để tìm bà đồng nữa á trời. Ông A còn bảo ổng là thầy bói cao tay, tin nổi không?
Dù sao thì tui cũng không tin, nhưng bố của ông lớn thì lại tin.
Tin mới nhất nè, ông B ra giá cực cao để mời ông A bói cho ổng…
Tui phải đi cắt trĩ đây, về rồi lại kể tiếp nhá.
Lầu 17: Èmmmm, cũng không biết phải ngạc nhiên vì ông thầy biết bói toán kia hay là vì việc chủ thớt bị bệnh trĩ đây.
Lầu 18: Đề nghị chủ thớt báo cảnh sát. Chú cảnh sát sẽ dạy dỗ “ông thầy biết bói toán” đó cách làm người sao cho tốt.
…
Lầu 56: Đã một ngày rồi, sao chưa thấy chủ thớt trở lại vậy?
Lầu 57: Cảm thấy chủ thớt bị ông lớn diệt khẩu rồi.
…
Lầu 78 (Chủ post): Tui về rồi đây. Bây giờ tui phải dùng tư thế orz* để nói chuyện với mọi người đó, mong mọi người kiên nhẫn chút nha.
Theo như tin tức mới nhất từ chị y tá thì ông A nói số mệnh cháu trai ông B thiếu kim, tốt nhất là đổi tên đi. Bây giờ hai người họ đang ở trong phòng bệnh của ông B để nghĩ tên mới cho đứa cháu trai đó đó.
Tui đang nghĩ hay đặt tên Hâm** đi. Một chữ chưa đủ thì hai chữ, Hâm Hâm.
Không thì ba chữ cũng không phải không được, mà hình như bây giờ tên bốn chữ đang là xu hướng. Thiếu bao nhiêu thì bù bấy nhiêu, đổi tên cũng có mất giá trên trời đâu?
Trước kia tui cứ nghĩ, có thể sinh ra một ông lớn như vậy thì chắc chắn trí thông minh rất cao, nhưng hiện thực vả cho tui tỉnh rồi, tui cần bình tĩnh lại chút.
*orz là icon tư thế nằm chống hai tay xuống đất, chân quỳ gối (o là đầu, r là tay, z là chân).
**Chữ Hâm (鑫) có bộ kim (金) trên đầu.
Lầu 79: Cảm giác chủ thớt phải chứng kiến hiện trường quy mô lớn ghê gớm lắm, muốn tự mình chạy tới hóng ghê.
Lầu 80: -_-|| Thân là người ở Khánh Thành, tui đoán được phần nào thân phận ông lớn rồi. Nghe nói trước kia bố của ông lớn thích coi bói lắm, không ngờ bây giờ nhập viện rồi vẫn còn thích.
Lầu 81: Lót dép hóng tên ông lớn ạ???
…
Bệnh viện Khánh Thành II, phòng bệnh VIP số 456.
Trên giường bệnh, một ông lão mặc quần áo bệnh nhân, sắc mặt hồng hào, tinh thần phấn chấn đang gọt vỏ táo.
Một cô gái chống hai tay lên cằm, ngồi trên ghế bên cạnh giường bệnh, trông mong nhìn quả táo kia.
Dao gọt trái cây bỗng dừng lại, vỏ trái cây thật dài cũng theo đó mà rơi xuống. Cô gái nhanh chóng đưa tay ra, ông lão hừ một tiếng rồi đặt trái táo đã gọt xong vào tay cô.
“Cảm ơn ông nội.”
“Ăn đi, hai mươi tuổi rồi còn không biết gọt vỏ táo. Lỡ sau này ông không còn thì con lấy táo ở đâu mà ăn?” Ông lão lau sạch dao gọt trái cây rồi đặt sang một bên.
Liễu Mộc Mộc cắn táo răng rắc, nói không rõ tiếng: “Con có thể tìm bạn trai gọt táo cho con mà.”
Ông lão nhìn cô, tàn nhẫn phá tan ảo mộng của cô: “Đừng có nằm mơ nữa. Với kinh nghiệm coi bói hơn tám mươi năm của ông nội con thì số mệnh của con vốn chẳng dính dáng gì tới tình cảm nam nữ.”
Liễu Mộc Mộc không vui bĩu môi: “Đó là do trình độ của ông chưa tới. Trước lúc rời nhà con có ra đầu phố nhờ ông Lưu mù coi bói rồi. Ông ấy nói trước năm con hai mươi lăm tuổi nhất định sẽ có bạn trai!”
Ông lão nghe vậy thì lông mày như muốn dựng lên, chỉ tay vào Liễu Mộc Mộc: “Giỏi lắm ranh con này. Không ngờ con dám lén tìm tên Lưu mù đó. Con không biết tên đó là ai chắc? Là đối thủ cạnh tranh của ông nội con đó!”
“À, nhưng có vẻ ông Lưu mù không nghĩ vậy đâu.”
Ông lão đưa tay che ngực.
“Nghe nói tiền kiếm được một năm của ông ấy gấp hai mươi lần nhà mình lận.” Liễu Mộc Mộc bổ sung.
“Tên đó thì biết gì chứ, lừa gạt cả!” Sau khi nói xong thì ông lão dừng lại hỏi, “Nhiều vậy thật à?”
“Thật chứ sao.” Liễu Mộc Mộc gặm táo, lại thở dài, “Ông nói xem, đều là coi bói mà sao người ta có thể an ổn kiếm tiền, còn chúng ta lại bị đuổi khỏi quê vậy? Bất công quá đi.”
Ông lão lẩm bẩm nằm ngửa ra, kéo chăn lên không muốn nói chuyện tiếp.
Vốn dĩ hai ông cháu họ sinh sống ở một thành phố miền Bắc. Một tháng trước ông nội cô có một mối làm ăn lớn, phía khách hàng cũng khá hài lòng. Nhưng lúc bói ra địa điểm, thời gian thuê phòng ngoại tình thì lại bị người ta chụp ảnh HD, phải bồi thường một nửa gia sản nhà khách hàng cho họ. Đã thế chồng trước của khách còn chưa hài lòng, họ đành cuốn gói chạy trong đêm tới Khánh Thành đây.
Thời đại thay đổi, coi bói cũng thành nghề nghiệp nguy hiểm lúc nào không hay.
“Có phải hôm nay ông lại coi bói cho ông Đàm không? Hôm nay con ra hành lang thấy ánh mắt chú Đàm nhìn con lạ lắm.”
“Lạ là lạ thế nào?”
“Thì cứ như đang nhìn lừa đảo ấy.”
Mặc dù ông Đàm bên phòng bệnh số 458 rất tin tưởng ông nội, nhưng con của ông ta lại khác. Mà chẳng những không tin thôi đâu, Liễu Mộc Mộc cảm thấy chú ta còn định đóng gói hai ông cháu họ vào đồn cảnh sát nữa kìa.
“Không có mắt nhìn.” Ông lão mất hứng nói.
Liễu Mộc Mộc nói tiếp: “Còn có cả anh trai nhỏ phòng bên nữa. Ánh mắt anh ấy nhìn ông với ông Đàm chẳng khác gì đang nhìn bệnh nhân tâm thần. Ông nội, phiền ông khiêm tốn lại chút nhé.”
“Bọn họ thì biết cái gì. Dựa vào tướng mạo của ông Đàm kia, tám mươi phần trăm là bị người ta tính kế hại phong thủy rồi. Không tới mấy ngày nữa thì con ông ta cũng sẽ phải nhập viện. Tới khi đó người ta tự khắc tới cầu xin ông.”
Liễu Mộc Mộc cắn táo răng rắc, suy nghĩ gì đó: “Cuộc sống ở Khánh Thành đúng là khác thật.”
Lúc trước họ sống ở một thành phố nhỏ miền Bắc, chưa từng gặp mấy chiêu trò bẩn hèn giữa các gia tộc thế này. Dù sao thì mấy thầy phong thủy có bản lĩnh toàn tới thành phố lớn kiếm tiền thôi, làm gì có ai ở mãi huyện, xã nhỏ không chịu đi như ông nội cô chứ.
“Con đừng có lo chuyện kiếm tiền, đến gieo quẻ còn gieo sai được thì ra ngoài mất mặt lắm, cứ ngoan ngoãn học hành đi đã.”
Đúng vậy, thật ra hai người tới Khánh Thành chủ yếu là vì Liễu Mộc Mộc thi đại học ở đây. Cô còn phải đi học nữa. Mặc dù mấy chuyện gieo quẻ nghe không khoa học lắm, nhưng cô và ông nội cô đều là người tin vào khoa học.
“Gieo quẻ sai thì sao chứ, nói như ông chưa gieo sai bao giờ ấy. Lục Hào* với Mai Hoa Dịch Số** khó như vậy, người bình thường học được chắc?” Liễu Mộc Mộc chột dạ, khẽ lẩm bẩm.
Mặc dù cô gieo quẻ rất nghiêm túc, nhưng nếu học gieo quẻ cũng có kỳ thi như đi học thì chắc chắn cô sẽ trượt.
*Gieo quẻ Lục Hào là một hình thức bói bằng ba đồng xu để khởi quẻ.
**Gieo quẻ Mai Hoa Dịch Số (梅花易數) là một hình thức bói toán dựa vào triết lý Kinh Dịch và các thuyết Can Chi, âm dương, ngũ hành, bát quái kết hợp ngũ hành… bằng cách lập quẻ chính, hào động và quẻ biền; căn cứ vào sự vật, hiện tượng quan sát hay nghe được, đo đếm được hoặc giờ, ngày, tháng, năm xảy ra. (Theo Wikipedia)
Liễu Dịch Chi dạy cô mười năm nhưng cô học không thành. Đứa cháu gái Liễu Mộc Mộc đã sỉ nhục tám mươi năm hành nghề của ông.
“Được rồi, đừng có giận ông. Người ta vốn chẳng sống được thêm mấy ngày, nhưng nghe con nói hai câu thì lại bớt đi hai ngày sống.” Liễu Dịch Chi nằm nghiêng người, không muốn nhìn cô.
Câu này làm Liễu Mộc Mộc câm nín.
Một lát lâu sau, Liễu Dịch Chi mới nói: “Ông đã chuẩn bị trước rồi. Bố con đang ở thành phố này, vài bữa nữa con đi tìm bố mình đi.”
“Không đi đâu.”
“Con với ông ta chưa hết duyên, bây giờ không đi thì sau này cũng gặp thôi. Cứ có chuyện là chạy, ông dạy con như thế à?” Giọng Liễu Dịch Chi dần trầm xuống.
Liễu Mộc Mộc nhìn chằm chằm vào lưng ông, chép miệng, một lúc sau mới nói được vài chữ: “Con biết rồi.”
…
Tieba Khánh Thành.
Bài post… Bạn cùng phòng bệnh làm người khác hít thở không thông của tôi.
Lầu 152 (Chủ post): Tui trở lại rồi nè. Có một chuyện cực kỳ kinh dị mới xảy ra. Chỉ còn cách ba ngày nữa là tới ngày họa sát thân ập tới nhà ông lớn kia theo lời ông A nói, bỗng nhiên ông lớn bị gãy tay phải nhập viện, giờ thành hàng xóm của bố mình luôn rồi.
Tự nhiên tui thấy hơi hoảng nha.
Lầu 153: Lâu lâu phải tin tưởng khoa học chút, tất cả chỉ là trùng hợp thôi!!!
Lầu 154: Lầu trên này, tôi vẫn cảm thấy mấy chuyện như coi bói, đoán mệnh này khoa học lắm ấy, đều là sự kiện dựa vào xác suất, còn Kinh Dịch bát quái* cũng đã lưu truyền mấy ngàn năm rồi, nhân quả là chuyện tất nhiên mà.
*Kinh Dịch bát quái: Kinh Dịch của Trung Quốc cổ đại gồm 64 quẻ được tạo ra bằng cách bắt cặp 8 quẻ của bát quái, và có những lời bình giải cho từng quẻ này: Càn (乾) (☰), Đoài (兌) (☱), Ly (離) (☲), Chấn (震) (☳), Tốn (巽) (☴), Khẩm (坎) (☵), Cấn (艮) (☶), Khôn (坤) (☷)
Lầu 155: Không liên quan lắm nhưng mà bây giờ mấy ông thầy bói toàn lừa đảo thôi.
Lầu 156: Nói không chừng người chủ thớt đụng phải có tài thật đấy.
…
Lầu 185 (Chủ post): Mấy anh em lầu trên đừng cãi nữa. Ông lớn mới mời ông A qua rồi, giờ thì ông A có lừa đảo hay có tài thật thì cũng kiếm được tiền từ chỗ ông lớn thôi.
Tui lén hóng xem thì nghe bảo ông lớn ra giá bảy chữ số lận đấy.
Lầu 186: Cả đời này chắc tui còn chưa kiếm được số tiền lên tới bảy chữ số nữa, mẹ nó đúng là khác người thật đấy.
Lầu 187: Hèn gì thu nhập của mấy người thành phố tui toàn hơn mười nghìn cả. Đó là cách thu nhập trung bình của tụi tui tăng lên đó. Nhưng tui chỉ thắc mắc là không biết ông A có phải đóng thuế không nhỉ?
…
Lầu 310 (Chủ post): Có tin này hài lắm nè mọi người, nghe nói ông A tịch thu tiền của ông lớn rồi. Ông ta bảo chờ sau khi mình chết thì ông lớn hãy xử lý tang lễ cho ông ta, còn tiền này là phí coi bói.
Ông lớn đồng ý thật.
Không thể không nói, quả nhiên trình độ của mấy thầy bói cao tay khác hẳn người bình thường chúng ta ha. Phải phòng ngừa chu đáo, xin tiếp thu kiến thức.
…
Lầu 666 (Chủ post): … Tối hôm qua ông A qua đời rồi.
Ôi vãi đạn luôn, có thật không đấy???