Vô Hoan gật đầu đồng ý: “Được thôi. Ta cần nhắc nhở ngươi rằng một khi bí thuật này được khai triển, sẽ không thể dừng lại, và kết quả chỉ có hai: hoặc thành công, hoặc ngươi sẽ đau đớn đến chết. Dù vậy, ngươi vẫn muốn tiếp tục chứ?”
     Tiếp tục đi!” Tiêu Ngọc Ca kiên định gật đầu.
     “Tốt! Người có ân huệ với ta vì vậy Vô Hoan ta sẽ cố gắng hết sức để giúp ngươi giảm bớt đau đớn.” Dạ Vô Hoan thật sự đã có cái nhìn khác về nàng.
       “Bắt đầu đi!”
      Khi bí thuật bắt đầu, toàn bộ kinh mạch trong cơ thể như bị từng chút một bị xé rách, cảm giác đau đớn như muốn xé nát lan tỏa khắp cơ thể. Mặc dù kiếp trước đã từng trải qua nỗi đau này, nhưng khi thực sự đến thời điểm này, Tiêu Ngọc Ca vẫn đau đến run rẩy không ngừng, mắt đỏ ngàu. 
       Nàng phát ra những tiếng hét thảm thiết, đau đớn gần như ngất đi. Thật khó có thể diễn tả được nỗi đau này, trong lòng chỉ có một ý nghĩ kiên định: nàng không thể chết! Nàng phải báo thù! Nàng phải để những kẻ đã làm hại nàng phải trả giá! Dạ Vô Hoan biết nỗi đau này khủng khiếp đến mức nào, nhưng hắn không dừng lại, vì hắn biết, lúc này nếu dừng lại, điều đó đồng nghĩa với thất bại. Thất bại, nàng có thể trở thành một phế nhân, hoặc là chết ngay lập tức.
       Tiêu Ngọc Ca đau đớn đến mức gần như điên loạn, quay người ôm chặt lấy Dạ Vô Hoan, cắn mạnh vào vai chàng.
        Dạ Vô Hoan chỉ hơi nhíu mày, không động đậy, để mặc nàng cắn, đột nhiên nghĩ rằng, nếu như vậy có thể làm nàng dễ chịu hơn một chút, thì dù có mất cánh tay này cũng không sao.
        Nỗi đau này kéo dài gần nửa canh giờ, cuối cùng Tiêu Ngọc Ca cũng dần yên tĩnh lại. Nàng trông rất thảm hại, tóc mai rối bù, y phục ướt đẫm mồ hôi. Lúc này, nàng kiệt sức dựa vào lòng Dạ Vô Hoan, như một con búp bê hỏng mất hết sức sống.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play