Tiêu Ngọc Phù vốn đang nằm vội vàng rời khỏi giường, nhìn theo bóng lưng hai người họ rời đi, lo lắng, mười ngón tay đan nhau, rồi nói lớn ra bên ngoài: "An Linh! An Linh!"
"Dạ, Quận chúa!" An Linh vội vàng chạy vào.
"Ngươi mau đi theo dõi Thái tử điện hạ, xem xem họ đã điều tra được gì rồi." Vừa rồi Lăng Thiên bất giác quay lại nhìn chằm chằm vào cô, cô ta liền cảm thấy ánh mắt hắn có gì đó không đúng.
"Vâng ạ!"
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, Tiêu Ngọc Ca bị đánh thức bởi một làn nước mát lạnh. Cô kêu lên một tiếng, cố gắng mở mắt, cảnh tượng trước mắt toàn là nước. Tiêu Ngọc Ca theo bản năng nhấc tay lên, ngay lập tức cảm nhận được cơn đau nhói từ ngực truyền tới. Tuy nhiên, cô vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Ta chưa chết! Ta thật sự chưa chết!"
Tiêu Ngọc Ca vô thức nhìn quanh nhưng không thấy bóng dáng của Thiên Minh Hiên liền lo lắng hét lớn: "Thiên Minh Hiên! Thiên Minh Hiên!" Xung quanh chỉ toàn là tiếng nước chảy, không có ai đáp lại cô.
Cô trở nên hoảng loạn, bất chấp cơn đau trên cơ thể, cố gắng cử động chân. May mắn thay, chân không có bị gãy. Cô lảo đảo gắng gượng đứng dậy, tìm kiếm bóng dáng Thiên Minh Hiên. Chẳng lẽ hắn đã bị dòng nước cuốn đi rồi sao? Tiêu Ngọc Ca đi dọc theo dòng nước, cuối cùng cũng tìm được Thiên Minh Hiên phía sau một tảng đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT