Kỷ Thư nhĩ thanh mắt sáng, tự nhiên đem đối thoại của các nàng nghe hết vào trong tai, nhưng lại không để trong lòng.
“Nghĩ cái gì đó, nghĩ đến nhập thần như vậy?” Khương Lạc đem đồ đặt ở bên cạnh Kỷ Thư bên người, động tác thuần thục mà bế lên nữ nhi bảo bối của anh, Tiểu Nghi Nhi bị gương mặt của ba cọ cọ đến cười ha ha.
“Hôm nay sớm như vậy đã tan làm?”
“Ừ, hiện tại là đến mùa vụ, tan làm sớm một chút, nhóm công nhân đều có thể về nhà hỗ trợ.” Khương Lạc lại hôn hôn tay nhỏ mũm mĩm của Tiểu Nghi Nhi sau đó đem hài tử đưa cho Kỷ Thư, chính mình ở trước mặt mọi người cởi áo: “Anh vừa nãy nhìn thấy có không ít cá tôm, anh dừng lại bắt một it, tối nay làm cho em ăn.”
Không đợi Kỷ Thư đáp lời, Khương Lạc bùm một tiếng nhảy vào trong nước.
“Lạc Tử thật là đau lòng vợ, chỉ là cá tôm trong sông này đều sắp thành tinh, nơi nào dễ bắt như vậy.”
Mấy năm gần đây sản lượng lương thực vẫn luôn không được tốt, tuy không tới mức đói chết, nhưng các nhà các hộ đều thắt chặt lưng quần sinh hoạt, cá tôm trong sông dã vật trên núi đương nhiên thành cái bánh lớn trong mắt mỗi người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play