Còn không đợi cô ta cãi lại vì bản thân, mẹ Khương lại bắt đầu mắng: “Ta rốt cuộc là đắc tôi với các ngươi ở đâu? Các ngươi muốn giày xéo ta như vậy? Ngươi so với Kỷ Thư kia ghê tởm hơn ác hơn, nàng là minh hư, ngươi là ngầm hư! Ngóng trông ta chết sớm một chút cho ngươi nhường chỗ có phải hay không?!”
Trước nay đều được người ta chiều chuộng Hà Tú Bình đâu chịu nổi tức giận như vậy, lập tức khóc lóc che miệng chạy ra ngoài.
Náo loạn cả một ngày, mọi người đều mệt mỏi, hơn nữa ngay cả bác sĩ cũng tìm không ra trên người mẹ Khương có cái gì không thích hợp, đành phải để cha Khương chiếu cố mẹ Khương nhiều hơn, mọi người đều trở về phòng nghỉ.
Khương Trừng trở lại trong phòng, chính mình khuôn mặt trầm mặc ngồi ở một bên, phá lệ làm lơ Hà Tú Bình cùng Khương Mật.
Hà Tú Bình trong lòng vốn cực kì khó chịu hoảng loạn, hiện tại thấy Khương Trừng đối với mình hờ hững, càng thêm ủy khuất nước mắt tràn đầy ra, trực tiếp ôm Khương Mật khóc thành tiếng.
Nếu là ngày thường, Khương Trừng thấy Hà Tú Bình khóc lòng lập tức mềm xuố g tiến lên dỗ dành, nhưng tối nay hắn thật sự là tâm phiền ý loạn cực kỳ, rất không kiên nhẫn mà nói: “Cô khóc cái gì?”
Cô ta đối với mẹ hắn thấy chết không cứu, khiến hắn ở trước mặt người trong thôn đặc biệt là ở trước mặt Khương Lạc đều mất hết mặt mũi, cô ta như thế nào còn khóc trước?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT