Chung Yến Sanh lén lút vào thư phòng, vốn đang định lặng lẽ tiến lại gần Tiêu Lộng thì bất ngờ bị điểm danh, đứng ngây người tại chỗ.
Hả? Hắn đi tiêu diệt thổ phỉ? Tiêu diệt bằng cách nào?
Lời cầu xin của Đức Vương còn chưa nói xong, liền nghe thấy lão Hoàng đế nói câu đó, không biết vì sao gã phản ứng dữ dội lên, sắc mặt đột nhiên thay đổi, hung tợn trừng mắt nhìn: “Phụ hoàng! Chẳng lẽ ngài thật sự chuẩn bị…”
Nói còn chưa nói hết câu đã bị lão Hoàng đế liếc qua, sắc mặt Đức Vương trắng bệch, lập tức cúi đầu, vẻ mặt khó coi mà ngậm miệng lại, không dám nói thêm gì nữa.
Ngay cả người một mực khiêm tốn, từ trước đến nay luôn cố gắng giảm thiểu sự tồn tại của mình là An Vương cũng có ánh mắt rất kỳ quái.
Tâm trạng của Bùi Hoằng cũng rất khó miêu tả, không suy nghĩ nhiều mà phản đối ngay: “Phụ hoàng! Thập Nhất đệ còn quá nhỏ, chuyện đi xuống phía Nam diệt thổ phỉ vô cùng nguy hiểm, e rằng không thích hợp…”
Lão Hoàng đế không hề dao động trước sự phản đối mạnh mẽ của nhi tử, Điền Hỉ giả vờ câm điếc, chuyên tâm xoa bóp cho lão, hầu hạ lão uống trà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT