Trêu ghẹo Chung Yến Sanh thật sự rất thú vị.
Ở trong quân doanh hai ba năm, đều biến thành những kẻ già đời, mặt ai nấy đều dày như tường thành, một đám thô kệch, chẳng có gì thú vị, nhưng da mặt của Tiểu Tước Nhi này mỏng manh như tờ giấy, chỉ cần chọc nhẹ là sẽ đỏ bừng khắp người.
Như một con chim nhỏ bị xù lông, không có chút sát thương nào, nhưng dễ thương đến mức khiến người ta ngứa ngáy trong lòng.
Thấy tiểu mỹ nhân thật sự sắp tức giận, Tiêu Lộng thấy đủ rồi bèn dừng lại không nói nữa, ung dung đậy nồi: “Đều tại Đạp Tuyết, sau này không cho phép nó vào phòng nữa.”
Chung Yến Sanh bị hắn dẫn dắt suy nghĩ, cảm thấy hình như đúng là do Đạp Tuyết.
Nếu không phải Đạp Tuyết gặm quyển sách này đến giường hắn, sao Tiêu Lộng phát hiện được, càng không thể đọc nó.
Không đợi Chung Yến Sanh nghĩ thông suốt, Tiêu Lộng đem sách trong tay ném đi, khoảng cách cùng lực đạo vừa đủ, quyển sách bay ra ngoài, sượt qua ánh nến, dập tắt nến, rồi nhẹ nhàng đáp lên bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT