Nhìn thấy bốn chữ lớn đó, Chung Yến Sanh lập tức ngây người, trái tim như lạnh đi một nửa, từ từ rút bàn chân đang bước dở lại.
Nhưng hắn còn chưa kịp rút lại, eo đột nhiên bị siết chặt, cả người bị nhấc bổng lên không.
Chung Yến Sanh còn đang mê mang, ngay sau đó hai chân đã chạm đất.
Tiêu Văn Lan bế hắn lên, rồi lại nhẹ nhàng đặt xuống đất.
“Chung tiểu công tử đừng xấu hổ.”
Tuy Tiêu Văn Lan rất thích người đẹp, nhưng hắn chỉ thích ngắm, cũng tin tưởng rằng người đẹp làm gì cũng đúng, hắn chỉ là thuận tay giúp đỡ, không có ý đồ gì xấu, còn nói to: “Không dám xuống xe ngựa cũng không phải chuyện mất mặt gì, để mình ngã mới là vấn đề lớn đó.”
Chung Yến Sanh ngơ ngác mà liếc hắn: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT