Khương Lê đứng đầu trong kỳ thi ba môn đầu của Minh Nghĩa Đường, tin này nhanh chóng lan truyền khắp Yến Kinh, tất nhiên cũng đến tai Mạnh Hồng Cẩm.
Lúc này trong phủ Thừa Tuyên Sứ vô cùng yên tĩnh, Mạnh Hồng Cẩm gục đầu bên giường, khóc thút thít trong phòng. Mạnh phu nhân ngồi bên cạnh, ôm chặt lấy nàng ta rồi nói: "Con ơi, con đừng khóc nữa mà, đây chỉ mới là ba môn đầu thôi, còn ba môn sau chưa thi nữa, đường cùng cái gì chứ?"
"Thật đáng xấu hổ!" Mạnh Hồng Cẩm nghe thấy phụ thân mình, Mạnh Hữu Đức nói, mặt ông ta lộ vẻ giận dữ, thần sắc cực kỳ khó coi: "Ngươi tự tin cá cược với người ta mà bây giờ đây lại thua thảm hại như thế, làm phụ thân của ngươi cũng bị mất mặt, thật đúng là thứ vô dụng!"
Mạnh Hồng Cẩm nghe vậy, trong lòng nàng ta càng đau đớn, càng khóc đến không thở nổi.
Mạnh phu nhân thấy nữ nhi của mình khóc đến cực kỳ thương tâm, lòng cũng đầy oán hận, bà ta liền nói: "Sao lại có thể trách Hồng Cẩm như vậy được? Khương Lê chỉ mới trở về Yến Kinh, nàng ta ở trong am ni cô tám năm, ai cũng nghĩ nàng ta chẳng biết gì cả, ai mà ngờ lần này nàng ta lại có thể đoạt được thứ hạng đầu bảng. Ngươi có thể đoán trước được kết quả như vậy không?"
Mạnh Hữu Đức nghẹn lời, quả thật ông ta cũng không thể lường trước được kết quả này. Chính vì vậy khi ông ta biết chuyện nữ nhi mình cá cược với Khương Lê, ông ta chỉ trách mắng vài câu chứ không hề ngăn cản. Ông ta tin chắc Khương Lê sẽ thua.
Kết quả thật sự lại cho ông ta một cái tát đầy đau đớn. Nhớ lại ánh mắt chế giễu của đồng liêu ở trên triều sáng nay, Mạnh Hữu Đức chỉ cảm thấy vô cùng bực bội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play