Diệp Thế Kiệt đang chờ Khương Lê tại một gian phòng nhỏ trong trà quán bên cạnh.
Sáng sớm hôm nay, hắn đã nhờ người đứng đợi ngoài Khương phủ để gửi lời nhắn cho Khương Lê. Diệp Thế Kiệt hẹn gặp nàng tại trà quán này, dù đã gửi lời nhưng hắn cũng không chắc Khương Lê có thực sự đến hay không.
Nhưng mà Khương Lê đã đến rồi.
Giờ vào học chưa đến, nơi này cũng không xa Minh Nghĩa Đường. Nàng tranh thủ nói chuyện với Diệp Thế Kiệt một lát cũng không ảnh hưởng đến chuyện học. Sau khi sắp xếp ổn thỏa thì Khương Lê mới đến chỗ hẹn.
Diệp Thế Kiệt ngồi trong trà quán mặc một bộ áo dài màu xanh xám, tuy màu sắc giản dị nhưng chất liệu vải lại rất tinh tế, hoa văn trên cổ tay áo cũng là loại thêu song kim hiếm thấy. Thiếu niên này có đôi lông mày rậm và đôi mắt to trông rất tuấn tú, nhưng ánh mắt nhìn Khương Lê vẫn còn chút đề phòng.
"Diệp biểu ca." Khương Lê vừa nói vừa ngồi xuống đối diện Diệp Thế Kiệt.
Dường như bị ba chữ “Diệp biểu cả" làm cho chấn động, Diệp Thế Kiệt ngẩn người, nhất thời không biết phải nói gì. Một lúc sau, hắn mới cứng nhắc mở miệng: "Tại sao hôm qua ngươi lại giúp ta?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play