Khương Lê không bận tâm đến việc Khương gia sẽ nghĩ thế nào về việc nàng nhập học Minh Nghĩa Đường, nàng đang dạy Bạch Tuyết viết chữ.
Bạch Tuyết có thể nhận diện chữ, nhưng lại không nhiều. Để tìm hiểu tin tức về Hải Đường ở thôn Tảo Hoa, Bạch Tuyết cần phải viết thư về nhà. Khương Lê vừa nhìn nàng viết, vừa dạy những chữ nàng không biết. Đồng Nhi cũng chăm chú nghe, thỉnh thoảng lại nói: “Cô nương thật giỏi, nô tỳ cũng đi theo cô nương lên am ni cô trên núi Thanh Thành, vậy mà cô nương còn tự học được nhiều chữ như thế còn nô tỳ thì chỉ biết viết mỗi tên mình, khác biệt cũng thật lớn mà.”
“Đúng vậy.” Bạch Tuyết lẩm bẩm: “Có khi nô tỳ còn tưởng là tiểu thư nhà Thủ phụ sinh ra đã biết chữ rồi đấy.”
Ba người đang nói cười thì Khương Cảnh Duệ lại đến. Hắn ta vừa nghe tin Khương Lê sẽ nhập học Minh Nghĩa Đường, vừa bước vào đã nói: “Chúc mừng, chúc mừng, thế mà ngươi lại có thể thuyết phục được đại bá, Khương Lê, lần này ngươi đúng là khiến ta phải lau mắt mà nhìn.”
Khương Lê để Bạch Tuyết tự viết chữ rồi đi về phía Khương Cảnh Duệ: “Ngươi lại đến làm gì?”
Khương Cảnh Duệ nghẹn lời: “Sao lúc nào ngươi cũng tỏ ra không hoan nghênh ta thế? Ta đến đây là để nhắc nhở ngươi đấy nhé, ngươi đừng tưởng Minh Nghĩa Đường là nơi tốt đẹp gì, con cái quý tộc đều có chút tính khí, ngươi lại là người mới, tốt nhất là nên cẩn thận hơn. Nếu có ai bắt nạt ngươi thì ngươi đừng có mà vì mặt mũi của mình rồi tự mình chịu đựng, hãy ném tên của phụ thân của ngươi ra. Nếu bọn họ quá đáng, thì vứt hết mặt mũi mà chạy cũng không sao.” Hắn lục lọi trong tay áo, run run rẩy rẩy móc ra một con dao nhỏ: “Này, cái này tặng ngươi, cầm lấy mà phòng thân.”
Khương Lê nhìn chằm chằm vào lưỡi dao sắc bén trong tay Khương Cảnh Duệ, nàng im lặng một lúc rồi nói: “Người ở Minh Nghĩa Đường là hồng thủy mãnh thú à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT