Khương Nguyên Bách có ý định đưa Khương Lê vào Minh Nghĩa Đường, chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp Khương gia.
Lư thị đang nói chuyện với Khương Nguyên Bình, bà ta nói: “Đại ca nghĩ gì vậy? Sao lại có ý định đưa Khương Lê vào đó? Nếu nó vào rồi thì chắc chắn mấy tiểu thư khác ở trong trường sẽ bàn tán sau lưng nó, không chừng còn bắt nạt nó nữa. Như thế thì Khương gia chúng ta không mất mặt mới là lạ đấy?”
Lư thị từ nhỏ đã được nuông chiều, Khương Nguyên Bình lại là người tính tình hiền lành, cũng bởi thế nên bà ta thường không giữ ý tứ khi nói chuyện. Lời nói này nghe như đang lo lắng cho Khương Lê, nhưng lại mang hàm ý trách móc nàng làm mất mặt gia đình, cũng không rõ là ý tốt hay ý xấu.
“Đại ca tự có tính toán, nàng lo gì.” Khương Nguyên Bình chậm rãi uống một ngụm trà: “Nhà chúng ta có nữ nhi đâu mà phải lo.”
“Cũng đúng.” Lư thị nghĩ một lát rồi nói: “Có mất mặt thì cũng là đại phòng mất mặt thôi. Nhưng thiếp thấy Khương Lê cũng không phải dạng vừa, mới về phủ chưa bao lâu mà đã làm cho đại tẩu phải khốn đốn, xem ra đã tiến bộ nhiều so với trước. Chỉ là không biết có giữ được lâu không, thiếp chưa từng thấy Quý thị đấy chịu thua ai bao giờ đâu.”
Nghe giọng điệu của Lư thị, rõ ràng bà ta và Quý Thục Nhiên cũng không thân thiết như vẻ bề ngoài.
“Không cần quản chuyện nhà người khác.” Khương Nguyên Bình phẩy tay: “Thiên hạ thái bình là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play