Sáng hôm sau, Cơ Hành chuẩn bị khởi hành.
Hành lý của Văn Nhân Dao là nhiều nhất, trong khi Lục Cơ và Khương Lê chỉ mang theo rất ít đồ đạc, Lâm Nghiêu thì chẳng có gì cả.
Chiếc xe ngựa này là do Võ Vệ tướng quân đặc biệt chuẩn bị, biết Cơ Hành ở Hoàng Châu nên đã cố ý tìm một chiếc xe lớn. Ông còn hỏi xem họ có cần quân lính hộ tống dọc đường để đảm bảo an toàn không, nhưng Lục Cơ đã từ chối một cách khéo léo.
Xe ngựa rất rộng rãi, Khương Lê và Văn Nhân Dao ngồi bên trong, Văn Nhân Dao còn bế theo Lâm Nghiêu. Lục Cơ và Cơ Hành ở bên ngoài, không biết họ đã nói gì với Võ Vệ tướng quân, nhưng khi Văn Nhân Dao vén rèm xe lên, tướng quân còn tò mò nhìn vào bên trong một cái, chắc là biết trong xe có một cô gái nhưng không rõ  nàng là ai và có quan hệ thế nào với Cơ Hành nên cảm thấy hiếu kỳ.
Văn Nhân Dao buông rèm xe xuống, chẳng bao lâu sau Cơ Hành và Lục Cơ cũng lên xe, Triệu Kha và Văn Kỷ ngồi bên ngoài đánh xe, xe ngựa bắt đầu rời khỏi Hoàng Châu.
Sau khi dỗ cho Lâm Nghiêu ngủ, Văn Nhân Dao vén rèm xe lên, Khương Lê cũng theo đó nhìn ra bên ngoài. Nàng nhớ lại lúc mới đến Hoàng Châu, ngoài thành vô cùng náo nhiệt và sạch sẽ, dân chúng đi lại tấp nập. Còn bây giờ, chẳng còn bóng dáng ai, mặt đất cũng như bị phủ một lớp đen nhẻm. Dưới đất đầy rẫy mũi tên và binh khí rơi vãi, thậm chí còn có cả xác người chất đống một góc, không rõ là quân thủ thành hay quân của Thành Vương.
Mùi máu tanh chưa hề tan biến, không khí tràn ngập thứ mùi gây ra cảm giác kinh hoàng. Qua những cảnh tượng này, dường như có thể thấy được trận chiến khốc liệt đêm quân của Thành Vương tập kích. Mặc dù cuối cùng Hoàng Châu đã được bảo vệ, nhưng rõ ràng đó không phải là điều dễ dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play