"Trời ơi, đây là cái gì vậy?"
Tiếng hét kinh hãi của Khương Ấu Dao lập tức phá tan bầu không khí vui vẻ trong sân. Những vị khách đứng gần đó theo phản xạ liền nhìn vào chiếc hộp trong tay nàng ta.
Khương Nguyên Bách và lão thái thái Khương gia đứng xa hơn nên không nhìn rõ trong hộp là gì. Lư thị và Dương thị cũng đứng dậy nhìn, còn Khương Cảnh Duệ đứng bên phía khách nam cũng muốn tiến lên để có thể xem rõ hơn nhưng bị Khương Nguyên Bình giữ lại.
Khương Ấu Dao còn chưa kịp nói gì thì nha hoàn bên cạnh nàng ta là Kim Hoa đã đưa tay cầm lấy vật trong hộp lên, ngẩng đầu giận dữ nhìn Khương Lê, lớn tiếng hỏi: “Nhị tiểu thư, người có ý gì đây?”
Lúc này mọi người mới nhìn rõ, trong tay nha hoàn Kim Hoa là một bộ trang sức hồng ngọc. Bộ trang sức này thoạt nhìn rất quý giá, nhưng trên bề mặt lại đầy những vết dao chằng chịt, từng vết, tết vết đều sâu hoắm khiến cho người ta nhìn vào mà không khỏi rùng mình.
“Nhị tiểu thư, nô tỳ biết người không vui trong lòng, cũng không thích tam tiểu thư, nhưng trong ngày một ngày trọng đại như lễ cập kê của tam tiểu thư mà người lại tặng một món đồ như thế này thì thật là quá đáng!” Giọng nói của nha hoàn này đối với Khương Lê chẳng hề cung kính, nếu là ở những phủ khác thì chắc chắn đã bị gán tội bất kính với chủ nhân, nhưng ở đây lại không có một ai trách móc gì cả, ngược lại còn khen ngợi sự trung thành của nàng ta.
Ánh mắt Khương Lê dừng lại trên bộ trang sức hồng ngọc trong tay Kim Hoa, lộ ra vẻ ngạc nhiên rồi nàng nhíu mày, lắc đầu nói: “Không phải như vậy, bộ trang sức này từ khi mua về vẫn luôn được ta giữ gìn cẩn thận, ta còn chưa hề động đến. Ta không biết sao nó lại thành ra như thế này nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT