Đối diện với những ánh mắt khác nhau của mọi người trong sân, Khương Lê vẫn bước đi như không có chuyện gì. Nàng bước đi nhẹ nhàng, động tác thư thả giống như một thiếu nữ đang dạo chơi trong vườn hoa vậy, tự nhiên vui vẻ, say mê và xinh đẹp.
Nàng đi đến giữa sân, trước tiên nàng dừng lại bên cạnh Khương Ấu Dao, mỉm cười nhìn nàng ta rồi nói: “Chúc mừng tam muội hôm nay đã tới tuổi để làm lễ cập kê.” Sau đó nàng nhìn về phía bậc thềm nơi Khương Nguyên Bách và Quý Thục Nhiên đang đứng, nàng nở một nụ cười xin lỗi rồi nói: “Con không biết lễ cập kê được tổ chức ở giữa sân, con vốn muốn tìm một hạ nhân dẫn đường nhưng mọi người hôm nay đều bận rộn, trong phủ cũng không đủ nhân lực nên con không tìm được ai để dẫn đường cả. Chỉ đành tự mình tìm đến đây nên mới mất nhiều thời gian như vậy, mong phụ thân và mẫu thân đừng vì Khương Lê mà trở nên không vui.”
Mọi người nghe xong những lời nói này đều có nhiều suy nghĩ sâu xa hơn. Đường đường là phủ của Thủ phụ, làm sao lại có thể xảy ra tình trạng thiếu người hầu được chứ, Khương Lê không tìm được bất kỳ hạ nhân nào, rõ ràng là có người cố ý không dẫn nàng qua đây, đại khái là để nàng bị xấu mặt vì đến trễ mà thôi.
Nghĩ đến đây, mọi người bỗng nhớ lại, cô gái này vừa rồi đã nói gì ấy nhỉ, Khương Lê?
Chính là Khương nhị tiểu thư đã độc hại kế mẫu và đệ đệ, Khương Lê?
Những người đến tham dự lễ đều có những trưởng bối lớn tuổi hơn Khương Lê cả một vòng, hoặc là những người đồng trang lứa với nàng. Những người trẻ đều không mấy ai biết đến Khương Lê, còn những vị trưởng bối đã từng gặp qua Khương Lê, nhưng đấy cũng là chuyện của nhiều năm trước, khi Khương Lê còn nhỏ rồi.
Trong lời đồn của những người giàu có ở Yến Kinh, Khương nhị tiểu thư là một người phụ nữ ác độc, có khuôn mặt dữ tợn, tối thiểu cũng là người có ánh mắt hung ác, tàn nhẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT