Ngày mùng ba tháng bảy là lễ cập kê của Khương Ấu Dao.
Cả Khương phủ đã bắt đầu bận rộn chuẩn bị từ tối hôm trước. Khương Lê vốn đã ít được chú ý, nay càng trở nên vô hình ở trong mắt những người khác. Thậm chí sáng hôm sau, nhà bếp cũng quên mất việc mang thức ăn đến viện Phương Phỉ cho nàng.
Đồng Nhi đành tự mình đến nhà bếp tìm chút bánh ngọt còn sót lại, vừa đưa cho Khương Lê vừa tức giận nói: "Chỉ là một cái lễ cập kê thôi mà, đều là tiểu thư Khương gia, sao có thể thiên vị đến mức này chứ, thật đúng là quá đáng!"
Khương Lê cầm một miếng bánh hạt dẻ lên, cắn một miếng rồi an ủi Đồng Nhi: "Khương Ấu Dao vốn là bảo bối của đại phòng, lễ cập kê của nàng ta tất nhiên là chuyện lớn, gần đây có rất nhiều quý nhân lui tới nên đương nhiên là không thể không chăm chút rình rang được."
"Cô nương, nghe ngữ khí của người như thế này, người không biết còn tưởng người là người ngoài luôn đấy. Cô nương không thấy tức giận nhưng nô tỳ cảm thấy bất bình thay cô nương." Đồng Nhi nói tiếp: "Trong viện Phương Phỉ, ngoài mấy người ra ngoài quét dọn ra thì chẳng còn ai cả. Còn cái người Vân Song kia nữa, dù sao nàng ta cũng chỉ là một nha hoàn mà cứ tỏ ra như bản thân mình là tiểu thư vậy, suốt ngày ra vẻ lạnh lùng với người khác. Đã thế, Hương Xảo đã lấy đi biết bao nhiêu trang sức của cô nương rồi mà hôm nay lại chẳng thấy bóng dáng của nàng ta đâu. Chắc lại chạy đến chỗ Quý thị để lấy lòng rồi, đúng là một con sói mắt trắng!" Đồng Nhi vốn đã có oán hận với Hương Xảo và Vân Song từ lâu, hôm nay cô bé cũng nhịn không được mà xả ra hết một hơi cho thật là thống khoái.
"Hương Xảo vốn là người của Quý thị sẵn rồi, mấy ngày nay nàng ta xu nịnh ở trước mặt ta cũng chỉ vì muốn lấy bạc mà thôi. Cái tráp trang sức của ta đã bị nàng ta đào rỗng rồi, tất nhiên là đã không còn lý do gì để nàng ta tiếp tục lấy lòng ở trước mặt ta nữa cả. Còn Vân Song, ta tốt với Hương Xảo như vậy, nàng ta không được gì nên càng ghét ta hơn." Khương Lê ăn xong miếng bánh thì uống một ngụm trà để súc miệng.
Đồng Nhi nhìn Khương Lê, từ khi về Khương phủ, Quý Thục Nhiên vẫn chưa dám công khai chèn ép Khương Lê, đồ ăn thức uống vẫn xem như là tạm được. Cũng vì thế nên sắc mặt của Khương Lê cũng khá hơn trước nhiều. Nàng vốn có ngũ quan thanh tú, nay được ăn mặc tốt hơn chút đã lộ rõ vẻ mỹ nhân trời sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT