"Chẳng ngờ ngươi lại khiến ta ngạc nhiên, vòng vo bao lâu mà cuối cùng lại lôi chuyện của Tiết Phương Phỉ ra ngoài ánh sáng."
Chỉ một câu nói mà Khương Lê không khỏi ngẩng đầu lên nhìn Cơ Hành. Một lát sau, nàng mỉm cười đáp: "Quốc Công gia nói vậy là ý gì, chuyện này liên quan gì đến Tiết Phương Phỉ?"
"Ồ?" Cơ Hành cười nhẹ: "Không phải vì ngươi muốn minh oan cho Tiết Phương Phỉ nên mới đưa tên nàng ta ra trong buổi đình nghị này ư? Làm vậy, công chúa Vĩnh Ninh sẽ không vui đâu."
Hắn mưu lược hơn người, chuyện gì cũng không qua được mắt hắn, nhưng Khương Lê không ngờ rằng hắn lại có thể nhanh chóng nhận ra mối liên hệ của Tiết Phương Phỉ trong vụ án nhà họ Tiết đến vậy.
"Tại sao ta phải minh oan cho Tiết Phương Phỉ cơ chứ?" Khương Lê điềm tĩnh nói: "Không phải nàng ta chính kẻ không biết giữ phụ đạo, lén lút tư thông với người khác, Trung thư xá nhân Thẩm Ngọc Dung nể tình cũ mà không bỏ nàng ta. Ai biết trời cao có mắt, nhanh chóng đưa nàng ta đi, cũng coi như quả báo. Người như vậy, tại sao ta phải minh oan cho nàng ta?" Nàng nói ra những lời này, vẻ mặt không chút thay đổi, nếu là người khác thì cũng tuyệt đối không ngờ được nàng có thể nói về mình như vậy.
Cơ Hành bật cười, thân mình hắn bỗng tiến tới gần Khương Lê, nhìn nàng đầy ẩn ý rồi cười khẽ nói: "Tại sao phải minh oan cho nàng ta, ngươi là người rõ nhất còn gì."
Khương Lê khẽ giật mình, nói: "Ta không hiểu Quốc Công gia đang nói gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT