“Con dấu trên thư, chính là con dấu của công chúa Vĩnh Ninh!”
Xướng lâu như vậy, cuối cùng nàng cũng đã xướng đến đỉnh điểm của vở kịch này!
“Láo xược!” Thành Vương giận dữ, mặt mày biến sắc: “Vu cáo công chúa, ngươi biết đó là tội gì không? Tội này có thể chém đầu ngươi đấy!”
“Thành Vương điện hạ không cần vội." Khương Lê không sợ hãi, lạnh lùng đáp: “Thần nữ chỉ trình bày sự thật mà thôi, còn chưa hề định tội công chúa. Thư này có thể là giả, thực tế thần nữ cũng cho rằng đây là một cái bẫy.”
Hoàng đế Hồng Hiếu nhìn chăm chú vào Khương Lê, trong tấu chương của Diệp Thế Kiệt có nhắc đến công chúa Vĩnh Ninh. Lúc này Khương Lê nêu lên thì cũng không ngoài dự đoán của ngài. Nhưng Khương Lê đã nêu lên, sao nàng lại tự phủ nhận chính mình.
“Công chúa Vĩnh Ninh không có quan hệ với nhà họ Tiết, làm sao có thể sai khiến Phùng Dụ Đường hãm hại nhà họ Tiết mà đưa Tiết Hoài Viễn vào ngục. Thần nữ đã điều tra, nhà họ Tiết chỉ có một nhi một nữ, ấu tử Tiết Chiêu đã bị thổ phỉ sát hại tại kinh thành năm ngoái. Nữ nhi của ông là Tiết Phương Phỉ, vong thê của Trung thư xá nhân đương triều Thẩm đại nhân, cũng qua đời nửa năm trước ở nhà họ Thẩm vì bệnh. Dù là Tiết Chiêu hay Tiết Phương Phỉ, cũng không có liên quan đến nhà họ Thẩm. Vì vậy, thần nữ cho rằng không thể tin chuyện này được!”
Cái tên Tiết Chiêu kia, các vị triều thần đều không biết, nhưng ba chữ "Tiết Phương Phỉ" vừa vang lên, ánh mắt mọi người đều đồng loạt hướng về Thẩm Ngọc Dung.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play