Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chẳng mấy chốc đã đến ba ngày sau.
Trong ba ngày này, Khương Lê ở lại phủ không làm gì cả, chỉ cùng Diệp Minh Dục chăm sóc Tiết Hoài Viễn như khi còn ở Đồng Hương. Hằng ngày, nàng đều phái người đến khách điếm nơi dân chúng Đồng Hương ở để xem họ có bình an hay không.
Là nhân chứng quan trọng, Phùng Dụ Đường đã bị người của Hình Bộ tạm giam, dân chúng cũng phải được bảo vệ cẩn thận. Khương Nguyên Bách lại có thái độ khác thường mà không đến gặp Khương Lê, chắc hẳn ông ta cũng đang phiền muộn. Nếu vụ án nhà họ Tiết thực sự có liên quan đến nhà Hữu tướng Lý gia, Khương Nguyên Bách tự nhiên cũng tiến thoái lưỡng nan.
Khương Lê không để tâm đến việc Khương Nguyên Bách không giúp đỡ mình, chỉ cần ông ta không nghe lời Quý Thục Nhiên mà gây sự cản trở lúc này là đã tốt lắm rồi. Dù sao, Hoàng đế Hồng Hiếu đã miệng vàng lời ngọc nói rằng sẽ tự mình giám sát, nên cho dù Khương Nguyên Bách có muốn ngăn cản cũng không thể làm gì được.
Chỉ có thể yên lặng chờ ngày xử án đến.
Ngày ấy, Khương Lê dậy rất sớm. Hoàng đế nói sẽ xử án trước mặt ngài nên nàng phải vào cung. Khác với lần trước tham gia cung yến, lần này vào cung, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Thành Vương, công chúa Vĩnh Ninh và cả Thẩm Ngọc Dung. Công chúa Vĩnh Ninh tàn nhẫn, không chừng ả sẽ ra tay với nàng ở trong cung, mà vào cung thì không thể mang theo vũ khí. Ngay cả con dao găm mà Khương Cảnh Duệ tặng, lần này nàng cũng không thể mang vào cung.
Lúc này, Khương Lê lại ghen tị với cây quạt của Cơ Hành. Phải biết rằng, Cơ Hành có thể mang cây quạt đó vào cung một cách thoải mái, cây quạt ấy hoa lệ tinh xảo, ai mà biết được đó là một vũ khí có thể đoạt mạng người trong chớp mắt cơ chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT