Từ khi Phùng Dụ Đường nhận chức ở Đồng Hương, không ai còn dám nhắc đến ba chữ “Tiết huyện thừa” trên phố nữa. Đừng nói là ngoài phố, ngay cả trong nhà, ba chữ này cũng như là một điều cấm kỵ chung của mọi người, không ai dám nhắc đến cả.
Dần dần, dường như có người đã quên mất, ba chữ Tiết huyện thừa có ý nghĩa gì. Đó là tia hy vọng trong lúc bế tắc, là niềm hy vọng duy nhất khi họ gặp bất công, là công lý, là lương tâm.
Nhưng dường như không ai quên hết, giống như những hạt giống của sự nhục nhã chôn sâu, chỉ chờ có người mang lửa đến, chỉ cần một chút thôi là nó có thể bùng cháy dữ dội.
Hôm nay, ba chữ “Tiết huyện thừa” lại lặng lẽ vang lên ở khắp nơi trong Đồng Hương, như cỏ dại đêm xuân lan tràn, có người bắt đầu rục rịch, có người lo lắng bất an.
Đêm ấy, trong một căn nhà ở ngõ Thanh Thạch, đèn đuốc bừng sáng.
Ánh đèn leo lét, một căn phòng đầy người, người ngồi kẻ đứng, ai nấy đều mặt mày ủ rũ.
Diệp Minh Dục ngồi trên ghế thấp, đấm mạnh vào bàn, tức giận nói: “Thật là quá khó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play