Diệp Minh Dục rời đi.
Sau khi ông đi, Khương Lê cho người mang giấy bút vào, bắt đầu vẽ bản đồ chi tiết cho Diệp Minh Dục. Không ai hiểu rõ Đồng Hương hơn nàng, nàng biết từng ngóc ngách. Nếu có gì nàng không biết thì đó là huyện nha mới, Phùng Dụ Đường đã biến đổi huyện nha thành “của gã”, Khương Lê không biết rõ đã thay đổi bao nhiêu.
Nhưng ngoài huyện nha, những nơi khác ở Đồng Hương, nàng đều biết rõ. Diệp Minh Dục hành động ở Đồng Hương, có bản đồ này càng như hổ thêm cánh, không ai có thể làm chi tiết được hơn nàng.
Vẽ xong bản đồ, nàng lại xem hồ sơ, ghi lại những lỗ hổng, xem sau này có thể dựa vào đó tìm thêm bằng chứng hay không.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, Bạch Tuyết và Đồng Nhi gọi Khương Lê ăn cơm, nàng không để ý. Trời dần tối, đèn dầu trong phòng đã được thắp sáng, Khương Lê mới nhận ra đã là ban đêm. Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, cau mày hỏi: “Cữu cữu vẫn chưa về sao?”
Bạch Tuyết lắc đầu.
“Sao đi lâu vậy…” Khương Lê lẩm bẩm, vừa nói xong, người của Diệp Minh Dục, A Thuận, đã báo: “Biểu tiểu thư, tam lão gia đã về, bà câm cũng đã được đưa về, cô nương có muốn gặp ngay không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT