Khương Lê từ trong quán rượu bước ra.
Diệp Minh Dục ngồi chồm hỗm trên phố đã lâu, thấy Khương Lê bước tới, ông nhổ cọng cỏ ra khỏi miệng, hỏi: “Xong chưa? Nói xong rồi à?” Ông cũng không hỏi Khương Lê gặp ai hay làm gì. Nếu là Diệp Gia Nhi, ông sẽ hỏi han, nhưng đổi lại là Khương Lê, ông thấy Khương Lê dù là tiểu bối nhưng đôi khi còn quyết đoán hơn cả người cùng lứa với ông, không cần phải lo lắng. Quan trọng hơn, Diệp Minh Dục biết, dù ông có hỏi, Khương Lê cũng sẽ không nói.
Vậy thì hỏi làm gì cho phí công? Không hỏi nữa là được.
Khương Lê gật đầu: “Xong rồi ạ, cữu cữu, chúng ta về thôi.”
Cuộc gặp với Cơ Hành, thậm chí là cuộc trò chuyện với hắn, Khương Lê không để tâm quá nhiều. Dù đồn rằng Cơ Hành là người có tính tình thất thường, nhưng Khương Lê nghĩ đó chỉ là vẻ bề ngoài của hắn. Hắn là người hành động theo ý mình. Qua vài lần đối đầu, nàng đã suy ngẫm kỹ lưỡng, khả năng Cơ Hành phá hỏng kế hoạch của nàng rất nhỏ. Dù có lỡ làm hỏng việc của hắn, đối với hắn cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Không đáng để hắn phải đích thân ra tay. Sở dĩ hắn từ Tương Dương đến Đồng Hương chỉ vì hành động của nàng quá kỳ lạ, hắn muốn làm người xem kịch.
Thôi thì xem kịch cũng được. Nàng chưa bao giờ ngại làm một con hát cả, nhưng vở kịch này, nàng sẽ tự mình nắm bắt từng tình tiết một.
Cơ Hành không quan trọng, điều quan trọng là bảy ngày sau, phụ thân nàng sẽ bị xử tử. Nếu không tìm được bằng chứng để lật lại bản án cho phụ thân, nàng phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, đó là cướp pháp trường. Nhưng việc cướp pháp trường có thành công hay không, và liệu sau đó có liên lụy đến nhiều người hay không, cũng cần phải cân nhắc kỹ. Cách toàn diện nhất vẫn là tìm được bằng chứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play