"Con muốn đến Đồng Hương."
Diệp Minh Dục ngẩn người.
Ánh mắt của Khương Lê đầy quyết tâm. Nàng đã suy nghĩ kỹ rồi, bất kể thế nào, biết phụ thân đang chịu khổ trong ngục tù, mỗi khắc chậm trễ đều khiến nàng không thể chịu nổi. Hiện tại, ở Diệp gia, nàng không thể tự ý biến mất mà không nói một lời nào, dù sao cũng phải nói cho Diệp gia biết. Nếu không, Diệp lão phu nhân sẽ lo lắng.
Chỉ là việc tìm một lý do hoàn hảo quả thật quá khó khăn. Với thân phận nhị tiểu thư nhà họ Khương, đây là "lần đầu tiên" nàng đến Tương Dương, chứ đừng nói đến Đồng Hương. Đồng Hương đối với nàng chỉ là một nơi xa lạ, chưa từng nghe qua, đừng nói đến có người thân hay bạn bè ở đó, dù nói thế nào cũng đều đầy sơ hở.
Quả nhiên, nghe xong, Diệp Minh Dục liền ngạc nhiên hỏi: "Con đến Đồng Hương làm gì?"
"Không giấu gì cữu cữu, chuyện này dài lắm. Con nhận lời nhờ cậy của một người bạn cũ, đến đây để giúp nàng ấy hoàn thành tâm nguyện. Nàng ấy có một lang quân trong lòng ở Đồng Hương, biết con đến Tương Dương nên nhờ con mang một lời nhắn đến cho lang quân của nàng ấy. Mấy ngày trước Diệp gia có chuyện, con đã quên mất việc này, giờ mọi chuyện đã xong thì cũng nhớ lại nên muốn đi Đồng Hương tìm người đó."
Nói xong, Khương Lê cảm thấy ngượng ngùng. Đây là lời nói dối tệ nhất mà nàng từng nói, nhưng nàng thật sự không nghĩ ra được cái gì hay hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play