Khi ra khỏi Tích Hoa Lâu, Đồng nhi và Bạch Tuyết đã nhận ra Khương Lê có điều gì đó không ổn.
Nàng luôn thích cười, gặp người lạ cũng giữ ba phần ý cười, nhìn như gió xuân ấm áp, khiến người ta dễ chịu. Hôm nay cũng vậy, nhưng chỉ ngồi một lát trong Tích Hoa Lâu, nàng lại như trở thành người khác.
Trên khuôn mặt của nàng không còn nụ cười thường trực nữa, như là nàng đang phải mang một cái gánh nặng, đôi môi mím chặt, lông mày nhíu lại, ánh mắt dường như không có chút tiêu điểm nào.
Đồng nhi hoảng sợ, nghĩ rằng nàng bị ức hiếp, vội hỏi: “Tiểu thư... tiểu thư, có chuyện gì sao?”
Câu hỏi này như kéo Khương Lê trở về thực tại, nàng nhìn Đồng nhi, ngẩn ngơ một lát rồi chậm rãi nói: “Không sao, chúng ta về phủ thôi.” Nàng lấy chiếc khăn che mặt từ tay Bạch Tuyết, đeo lên rồi tự mình bước đi.
Bạch Tuyết và Đồng nhi lo lắng, nhưng lúc nàyđang ở bên ngoài, không tiện hỏi nhiều, đành theo Khương Lê trở về Diệp phủ. Họ không biết Khương Lê đã gặp phải chuyện gì trong Tích Hoa Lâu, nhưng rõ ràng nàng đang bị một cú sốc lớn, thần trí rối loạn.
Trong phủ bên cạnh, Lục Cơ ngồi trên chiếc ghế dài, đối diện là Cơ Hành đang cầm một cuốn sách, lật giở một cách thờ ơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT